DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 286

Sứ giả luôn liên quan mật thiết đến sự hòa thuận giữa hai quốc gia, nếu

thấy chết mà không cứu sợ là sẽ đưa đến một phen chỉ trích nặng nề. Sứ giả
tử vong ở Nam Trụ... sợ là Nam Trụ khó mà trốn tránh trách nhiệm.

Mày kiếm Sử Minh Phi dựng lên: “Các ngươi cho là Trẫm không muốn

cứu sao? Đá lăn xuống đều là từ đỉnh núi lăn đến đằng sau kia, Trẫm nhìn
thoáng qua rồi, chẳng thấy người nào còn sống cả!”

“Cửu Vương Gia cũng không may mắn thoát khỏi sao?” Nam tử đó là

một vị võ thần anh dũng, rong ruổi chiến trường biết bao lâu nay.

“Nếu lúc này không đi, đá cũng sắp lăn xuống tới phía trước này rồi!

Trẫm chẳng thấy bóng dáng của Cửu vương Gia đâu cả.” Sử Minh Phi nhảy
lên lưng ngựa, mím môi, suy nghĩ trong đầu không biết đã bay đi đến đâu.

Bùm một tiếng long trời lở đất, đá lại lăn xuống thêm một loạt nữa, đập

chết mấy vị đại thần.

Những đại thần còn đang muốn hỏi tiếp lập tức bị dọa đến run lên bần

bật, không dám nói gì nữa.

Võ quan lập tức bắt lấy các quan văn, ra roi thúc ngựa chạy thoát theo

hướng xuống núi.

Trước khi rời đi, Sử Minh Phi quay đầu lại liếc mắt nhìn. Đá không

ngừng lăn xuống, mặt đất rung lắc theo từng đợt đá lăn. một con đường nhỏ
xưa nay vốn bằng phẳng giờ trở nên lổn nhổn nhấp nhô hỗn loạn kinh
khủng.

Tay nắm roi ngựa căng thẳng vô cùng.

Mặc dù trong lòng rất muốn cứu đứa bé kia, nhưng hắn lại không thể.

Bởi vì nếu cứu nàng… tương đương với cứu Cửu Vương Gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.