DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 288

Chu Phi vừa nghe thì hiểu ngay ý của Vương Gia, liền nhảy mấy bước

về hướng khe suối phía dưới.

Chu Dương đuổi sát theo phía sau.

Trận công kích ngày hôm nay rất bất ngờ, nhất định là cái bẫy mà ai đó

đã sắp đặt tỉ mỉ chặt chẽ sẵn từ trước. Đường xuống núi không biết sẽ còn
bao nhiêu tảng đá lăn chờ bọn họ. Có thể tránh được lúc này, không thể
tránh được cả đời. không bằng đi lên sườn núi đối diện, có thể tránh được
phạm vi công kích của những hòn đá lăn xuống.

Trong trường hợp nguy hiểm hỗn loạn như vậy mà còn có thể nghĩ ra

phương thức ứng phó, không hổ là Cửu Vương gia anh dũng thần võ.

Vạch một khe hở của áo lông chồn, Mạn Duẫn nhìn thấy cảnh máu chảy

thành sông ở sau lưng. Có vài người bị đá đè nửa thân dưới không thể nhúc
nhích được, máu và nước mắt chảy hỗn loạn, rên la đau đớn cầu cứu.
Nhưng đội hình phía sau lúc này muốn tự cứu cũng không phải là chuyện
dễ dàng.

Mạn Duẫn là người ích kỉ, nàng không phải là thánh nhân nên không hơi

đâu mà trong tình huống liên quan đến an nguy của chính bản thân thế này
mà lại đi để ý đến chuyện nên có lòng trắc ẩn đi cứu người.

Hai cánh tay của Phụ Vương cường tráng mạnh mẽ khiến nàng cảm

nhận được sự ấm áp, nhưng đồng thời cũng khiến nàng ý thức được mình là
gánh nặng thế nào đối với phụ vương.

Cứ mỗi lần đối đầu với nguy nan, luôn là phụ vương bảo vệ mình.

“Ngươi không phải là gánh nặng.”

Như thể đọc được biểu hiện trên mặt Mạn Duẫn, Tịch Mân Sầm ôm chặt

đứa nhỏ vào lòng, lập lại một lần nữa: “Ngươi không phải là gánh nặng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.