DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 290

Nơi này vẫn còn chưa đủ an toàn, nếu kẻ địch cố ý muốn giết chết họ,

địa thế nơi này tuyệt đối bất lợi cho bọn họ. Tịch Mân Sầm nhanh như cắt
nhảy dọc theo vách núi, thân mình nhanh chóng dung nhập vào rừng cây
bên trên.

Những tảng đá không ngừng ầm ầm lăn xuống, những kẻ còn ở trên

đường mòn kia không nghi ngờ gì nữa hẳn đã bị đập chết hết rồi, những
chiếc xe bị phá tan hoang không còn giữ được hình thù, máu tươi nhiễm đỏ
cả sơn cốc, ngay cả trên lá cây cũng dày đặc những vết máu lấm tấm.

Sườn núi bên này cây cối xanh ngắt um tùm, lá cây rậm rạp che khuất

được hình bóng của mấy người bọn họ.

Sau khi chạy cách một đoạn thì âm thanh ầm ầm của đá lăn dần dần biến

mất. Mọi người hơi an tâm, ngồi phịch xuống đất thở dốc.

Bốn vị đại thần đều hoảng sợ đến mức mồ môi tuôn ướt đẫm cả lưng,

đưa tay vỗ vỗ ngực, lòng vẫn còn sợ hãi, “Cửu Vương gia, chúng ta an toàn
rồi chứ?”

“An toàn?” Dường như cảm thấy câu hỏi này thật là buồn cười, thanh

âm của Tịch Mân Sầm tràn đầy ý giễu cợt.

Mạn Duẫn chui cái đầu nhỏ ra từ trong tấm áo lông chồn, bàn tay trắng

nõn non mềm nhỏ bé chỉ hướng đỉnh núi đối diện: “Nếu như vậy cũng coi
như là an toàn, thì tính mạng chúng ta nguy hiểm rồi.”

không sợ kẻ địch hung hãn, chỉ sợ chính mình khinh địch. Lúc hai phe

đang đấu với nhau thì việc giữ vững cảnh giác là nhân tố quan trọng nhất.

Bọn người trên đỉnh núi đối diện hiển nhiên phát hiện được mấy người

chạy trốn bên này, nên đã giương cung tên được chuẩn bị sẵn nhắm sang
rừng cây bên này, chỉ cần bọn Mạn Duẫn bên này có bất kỳ động tĩnh gì thì
sẽ lập tức bị vạn tiễn xuyên tim.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.