DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 295

Sườn núi bên này thuận theo hướng gió, nên toàn bộ khói đặc đều cuồn

cuộn cuốn về phía trước, cho dù không bị chết cháy cũng sẽ bị sặc khói mà
chết.

Chu Dương mang vẻ mặt cấp bách chờ Vương Gia ra quyết định.

“không được, điều bọn họ muốn chính là dùng lửa để ép chúng ta xuống

núi.” Phía đối diện còn có không biết bao nhiêu là mũi tên chờ bọn họ ló ra
khỏi rừng. Mạn Duẫn mở miệng phủ quyết, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy
nghiêm trang, trong con ngươi hiện rõ vẻ cứng cỏi, ngay cả Tịch Mân Sầm
khi nhìn thấy cũng cảm thấy rung động. một người có thể ở ngay bên bờ
vực sống chết mà vẫn biểu hiện được vẻ bình tĩnh như thế liệu có thật sự là
một đứa bé con không?

Chỉ cần vừa ló ra khỏi rừng cây thì khả năng bị biến thành con nhím rất

cao. Cung tiễn trong tay bọn chúng không phải chỉ để trang trí mà thôi đâu
nhé.

“Vậy... vậy bây giờ... làm thế nào?” Phỉ Đại nhân lau mồ hôi lạnh bên

tai, nếu cứ tiếp tục dông dài mà không ra quyết định, bọn họ sẽ chết là điều
không thể nghi ngờ.

Mạn Duẫn cắn chặt răng, giờ phút này trừ việc cấp tốc chạy xuống núi,

thật ra cũng không còn biện pháp gì khác.

Tịch Mân Sầm xiết chặt chân mày, nói: “Các ngươi còn có hơi sức mà

nói chuyện, còn không bằng dùng nó mà tiếp tục chạy xuống núi. Chẳng
bao lâu... tự nhiên sẽ có người đến tiếp ứng.”

Lời nói của Tịch Mân Sầm giống như đã cho mọi người một liều thuốc

an thần. Chu Phi Chu Dương vung cánh tay, chấn chỉnh tinh thần, lại tiếp
tục tăng cao tốc độ như đã thấy được hy vọng ở cuối đường hầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.