DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 401

công đạo đã bất tri bất giác hạ giọng nhỏ xuống rất nhiều.

“Cửu vương gia, ngươi đừng vội lên mặt làm càn, nơi này là Nam Trụ

quốc, phạm lỗi đều sẽ phải bị xét xử!” Tống Thái sư thở phì phò rống lớn
lên.

Ngay cả con ngươi dùng vũ lực cướp đoạt dân nữ, ức hiếp dân chúng mà

còn không bị xét xử, Tịch Mân Sầm chẳng lẽ lại sợ vài tên đại thần tép riu
này?

“Đóng cửa!” Tịch Mân Sầm ra lệnh một tiếng, hai phiến gỗ nặng cửa

cung chậm rãi khép lại.

Mặc kệ các đại thần rống đến phá cổ họng, Điềm Uy cung cũng không

có thêm bất kỳ động tĩnh nào nữa.

Lúc này, Mạn Duẫn đang ngồi phơi nắng dưới ánh mặt trời buổi sớm,

miệng nhóp nhép ăn quả bồ đào mà Sử Minh Phi vừa cho người đưa sang,
ngẩng đầu nhìn nhiều đóa mây trắng đang lững lờ trôi trên đầu, trong lòng
thanh thản sung sướng không tả xiết. (trời, cuối cùng là quả nho đấy, thế mà
xưa nay đọc truyện cứ tưởng tượng là quả gì ghê gớm lắm cơ)

“Phụ Vương, ngài lại chọc đến phiền toái rồi.” Nuốt đầy một bụng quả

bồ đào, Mạn Duẫn nhàn nhã nói.

Hai tay Tịch Mân Sầm tỉ mẩn lột da quả bồ đào, đưa thịt quả tới tận

miệng Mạn Duẫn, “Phụ Vương là người sợ phiền toái à?” Phiền toái lần này
chẳng phải vì đứa bé con nào đó mới gặp phải hay sao mà còn lớn giọng
thế. Mới tám tuổi đầu thôi mà khuôn mặt nhỏ nhắn đã biểu hiện rõ nét
tương lai sau này sẽ rất xuất chúng rồi, mới đưa tới nhiều nam nhân nhìn
mà thèm nhỏ dãi như vậy đấy chứ, phỏng chừng sau này phiền toái càng
ngày càng tăng thêm chứ không có giảm đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.