DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 530

Ở hiện đại cũng có một số thiên tài về âm nhạc có thể bắt chước ra thanh

âm của đủ các loại người. Mạn Duẫn tuyệt đối không ngờ rằng ở cổ đại,
nàng cũng có thể gặp được một người như vậy.

“Ta muốn hồi Phong Yến quốc. Lập tức, lập tức!” Ánh mắt sáng quắc

kiên quyết của Mạn Duẫn nhìn thẳng vào Sử Minh Phi.

Sử Minh Phi thở dài. Nhiều năm trôi qua như vậy rồi mà Mạn Duẫn vẫn

không thể thoải mái trong lòng sao? Sử Minh Phi lấy ra một khối kim bài,
nhét vào tay Mạn Duẫn, “Cầm đi. Về sau ngươi có thể tùy ý ra vào Hoàng
cung.”

Mạn Duẫn nhìn thẳng vào Tiểu Phẩm Tử như đang suy nghĩ việc gì.

Tiểu Phẩm Tử bị ánh mắt của Mạn Duẫn nhìn chằm chằm đến phát run, đầu
cúi thấp đến trước ngực.

“Ngươi đừng có chủ ý gì với Tiểu Phẩm Tử. Trẫm sẽ không để hắn về

Phong Yến quốc với ngươi đâu. Nếu Cửu vương gia tin ngươi thì chỉ cần
một câu là hắn sẽ tin tưởng, không cần phải mang theo Tiểu Phẩm Tử.”
Mày Sử Minh Phi nhíu chặt lại. hắn vốn muốn khiến cho Mạn Duẫn cắt
tuyệt mọi hy vọng, nên sẽ không giúp thêm nàng bất cứ chuyện gì. Vả lại,
Tiểu Phẩm Tử là tâm phúc đắc lực của hắn, trong Hoàng cung không thể
thiếu hắn.

Nghe thấy lời này, Mạn Duẫn mới thu hồi ánh mắt. “Vậy bản Quận chúa

đi đây.” Bỏ kim bài vào trong tay áo, Mạn Duẫn ôm tiểu mạo ngao rời đi
thẳng một nước, không hề quay đầu lại.

Khóe miệng cong lên một tia cười tà ác. Phụ Vương muốn thành hôn

cũng phải nhìn xem nàng có đồng ý hay không!

Mạn Duẫn một thân một mình lên đường đi Phong Yến quốc, Sử Minh

Phi không an bài bất kỳ thị vệ nào đi theo hộ tống bảo vệ. Với công phu võ
công hiện tại của Mạn Duẫn mà hành tẩu trên giang hồ thì việc bảo vệ được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.