DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 537

Thay đổi quần áo kiểu này nhất định có thể tránh thoát những người đang
đuổi bắt bên ngoài. Mạn Duẫn lấy khăn tay vội vã lau mặt, khuôn mặt vốn
đang đen thui xấu xí chỉ chốc lát là đã biến thành trắng nõn, vô cùng mịn
màng.

Cười cười hài lòng, Mạn Duẫn đội lụa mỏng che khuất dưới mặt, cất

bước tới cửa, thật cẩn thận đẩy hé cửa ra liếc xem tình hình. Mấy kẻ bên
ngoài không tìm được Mạn Duẫn đang lục lọi tra xét từng phòng từng
phòng một. Thừa lúc bọn chúng tiến vào một gian phòng khác, Mạn Duẫn
lắc mình đi ra ngoài.

Mạn Duẫn chưa kịp thở phào thì một nữ tử mặc y phục lụa mỏng màu

lam đã giữ chặt lấy tay của Mạn Duẫn, “Phỉ Phỉ tỷ, ngươi đi đổi có bộ quần
áo thôi sao mà lâu dữ vậy! Sắp bắt đầu diễn rồi.”

Bởi vì trên mặt Mạn Duẫn che bằng lụa mỏng, người kia hiển nhiên là

không nhận ra nàng, cứ kéo lấy tay Mạn Duẫn mà phăm phăm lôi về hướng
vũ đài. Mạn Duẫn có miệng mà không thể nói, sợ bị người ta phát hiện sơ
hở.

Bên cánh gà vũ đài đã có tám vũ nữ toàn bộ đều mặc y phục lụa mỏng

màu lam, trên mặt che lụa mỏng, chỉ có mỗi Mạn Duẫn là mặc trên người
bộ y phục màu lục nhạt, có thể biết ngay nữ nhân kia hẳn là vũ nữ chính.
âm nhạc vừa dứt, tám vũ nữ kia thấy Mạn Duẫn còn không lên đài liền
vươn tay ra đẩy đẩy nàng, nhỏ giọng nói: “Phỉ Phỉ tỷ nhanh đi, tiếng đàn bắt
đầu ngay đấy.”

Mạn Duẫn còn chưa kịp phản ứng thì người đã bị đẩy phắt lên trên vũ

đài. Ừm, cái này đành phải không trâu bắt chó đi cày vậy, nàng chỉ có thể
kiên trì mà nhảy thôi. May mắn, kiếp trước nàng đã từng chịu sự huấn luyện
nghiêm khắc, nên những bước nhảy bình thường Mạn Duẫn vẫn học được
một ít. Tiếng đàn thanh tao như nước chảy róc rách nhẹ nhàng tràn ra từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.