DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 59

"Ta nói rồi, ngươi không có bản lãnh giam giữ ta." Mạn Duẫn nhìn thẳng

hắn, không hề bỏ qua.

"Đó là tối hôm qua, hôm nay không có quẻ trận như trong rừng cây,

ngươi còn có thể chạy ra lòng bàn tay ta?" Sử Minh Phi nắm tay lại, nụ cười
trong mắt không thể che hết. Mặc dù nói không biết đứa nhỏ này làm sao có
thể đi ra quẻ trận. Nhưng cẩn thận ngẫm lại, vương phủ là nhà nàng, một cái
quẻ trận nho nhỏ, làm sao có thể vây khốn nàng.

"Người đừng quên, ngươi và vị tướng quân kia đều bị thương, các ngươi

có bản lãnh giam giữ ta sao?" Mạn Duẫn khí thế không giảm, trên mặt tự tin
không có một tia biến hóa. Nhưng chỉ có nàng biết, tình thế hôm nay, xác
thực nàng cũng không dám nắm chắc.

Bọn họ là tàn binh, chính bản thân mình cũng không phải như thế sao?

Vết thương ở đầu vai, cảm giác ẩn ẩn đau. Mặc dù tối hôm qua đã bôi

thuốc, nhưng mới vừa rồi động tác lớn như vậy, vết thương đã sớm nứt ra.

"Có bản lãnh hay không, một hồi liền biết. Trước kia người nào đắc tội

Cửu vương gia, còn có ai có thể sống trên đời. Hôm nay ta coi như là nhờ
vào hồng phúc của ngươi, dựa vào ngươi mới có thể bảo vệ một cái mạng.
Người kia sao quan tâm ngươi như vậy, ngươi nói thử xem, một con cờ tốt
như thế, không dùng thật là đáng tiếc." Sử Minh Phi cũng không phải là
người tốt, người có giá trị lợi dụng, đương nhiên phải lưu lại.

Dùng nàng để ngăn trở Cửu vương gia, tựa hồ là lựa chọn không sai.

thì ra người nam nhân bất khả chiến bại không có điểm yếu đó, thế

nhưng lại quan tâm con gái của mình như thé.

Mạn Duẫn là uy hiếp đối với hắn, vậy đối phó hắn liền dễ dàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.