nữ thái giám như vậy mà Hoàng đệ còn lạnh lùng thốt ra những lời này vậy
hả!!!!
Mà phải nói chứ, bị đánh cho mặt mũi bầm dập là con của hắn, là Thái
Tử đó nha! Bây giờ ngay cả một cái Quận chúa mà cũng dám đánh Thái Tử
tơi tả, về sau đến khi hắn đi lên ngôi vị Hoàng Đế chẳng lẽ không bị người
trong thiên hạ chê cười sao?
“Phụ Hoàng, mau phái người đi cứu Thanh nhi đi.” Tịch Kỳ Nhiễm
quay tìm bóng dáng Tịch Vi Thanh xung quanh, rốt cục cũng thoáng thấy
được bóng nàng ở sân sau Thái Phó viện.
Tịch Vi Thanh đang chạy trối chết, một đám ong vò vẽ đông nghìn nghịt
vây quanh đốt nàng khiến nàng liên tục thét chói tai.
Chỉ mắc lo lắng đến an nguy tiểu Quận chúa, bọn họ hoàn toàn quăng
Ngũ công chúa đến chín tầng mây, đến khi Tịch Kỳ Nhiễm nhắc nhở tới
tỉnh thần hồn. Tịch Khánh Lân lập tức phái vài thái giám phụ giúp việc xua
đuổi ong vò vẽ. Vài tiểu thái giám cầm bó rơm đốt cháy lấy khói hun ong
vò vẽ, đám ong vò vẽ này chỉ trong chốc lát liền bị xua tan.
Mọi người đi đến gần, lúc này khuôn mặt của Ngũ công chúa đã bị ong
đánh sưng phù, toàn bộ khuôn mặt không nhìn ra được đường nét ngũ quan
thế nào vì đã phù lớn như một cái bị.
Tịch Vi Thanh đưa hai tay che khuôn mặt sưng như đầu heo, òa khóc.
Nọc của ong vò vẽ rất độc nên khuôn mặt vốn xinh đẹp của Tịch Vi Thanh
lúc này đã hoàn toàn thay đổi, tìm cũng không thấy một nét mỹ cảm nào.
“Lý Dịch, nhanh truyền Thái y.” Tịch Khánh Lân vẫy vẫy tay, kêu Lý
công công nhanh chạy đi.
Tịch Mân Sầm khoác một tay lên trên đầu vai Mạn Duẫn, mặt nghiêm
nghị lạnh lẽo đi tới, hỏi, “Dạ yến đêm đó, Hoàng huynh đáp ứng bổn