DƯỠNG NỮ THÀNH PHI
DƯỠNG NỮ THÀNH PHI
Phong Ngôn Nhiễm
Phong Ngôn Nhiễm
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Quyển 2
Quyển 2
Chương 22
Chương 22
Trầm Vương vẫn giữ cấp bậc lễ nghĩa cực kỳ chu đáo.
Tịch Khánh Lân dường như thật sự vô cùng thương nhớ vị Hoàng thúc
này nên cứ giữ chặt tay hắn mà hỏi thăm không ngừng, còn với Tịch Mân
Sầm ngồi bên cạnh thì ngược lại, cố ý vắng vẻ không thèm để ý tới.
Tịch Mân Sầm lạnh lùng liếc mắt nhìn Tịch Khánh Lân một cái, nắm tay
Mạn Duẫn ngồi vào ghế được xếp một bên.
“Ngũ Hoàng thúc, so với những người đồng lứa thì thân thể ngươi là
kiện khang nhất. Đúng là đại tướng quân hào hùng năm xưa không giống
như người thường.” Tịch Khánh Lân khách sáo mời Trầm Vương ngồi
xuống.
Trầm Vương lúc còn trẻ từng mang binh xuất chinh, vị hoàng tử chiếm
được phong vị đại tướng quân này được khen tụng như là rồng trong biển
người. Mà sự thật cũng là như thế. Cứ nhìn đi, Trầm Vương tuổi cũng đã
lớn rồi, thế nhưng thần thái vẫn sáng láng đến thế cơ mà.
Trầm Vương vuốt râu, “Già rồi, không còn dùng được nữa. Hoàng
Thượng đừng có mà chê cười lão thần, lão thần từng này tuổi rồi, sao có thể
so với người được.”
Mạn Duẫn nghe hai người dùng những lời khách sáo khen qua khen lại
lẫn nhau.