DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 732

quốc khố thì cũng phải nghĩ một biện pháp nào đó tôn tốt chút chứ!” Tịch
Khánh Lân dù gì cũng làm Hoàng Đế nhiều năm, nên khi nổi giận thập
phần uy nghiêm.

Ánh mắt tối đen của Trầm Vương đảo qua đảo lại giữa hai người. Sau

khi suy nghĩ một lúc thì kéo kéo vạt áo Tịch Khánh Lân, ấn hắn ngồi xuống
ghế, “Hoàng Thượng cứ ngồi xuống trước đã, đều là anh em một nhà, gây
sự lớn tiếng làm chi.”

“Nửa tháng? Sắp hai tháng rồi mà còn không phát quân lương. Bổn

Vương đã điều tra, quốc khố hoàn toàn không chuyển bạc qua đây. Hoàng
huynh muốn tiết kiệm bạc cho quốc khố thì cũng không nên cắt xén tiền bạc
mà tướng sĩ biên quan liều mạng mới có chứ.” trên mặt Tịch Mân Sầm
không có bất kỳ biểu cảm gì, giọng nói lại lạnh lẽo tới cực điểm, càng
không có một chút ý tôn kính nào, dường như kẻ làm Hoàng Đế này còn
chưa đủ để khiến cho hắn bày tỏ vài phần kính trọng.

Tịch Khánh Lân càng nghĩ càng giận, bỗng đứng phắt lên, “Cửu Hoàng

đệ, trong mắt ngươi, trẫm là ai hả? Coi thái độ không biết kính trên nhường
dưới của ngươi kìa, bộ ngươi nghĩ trẫm không dám làm gì ngươi sao?”

Thấy bất hòa giữa hai huynh đệ càng lúc càng lớn, lúc người khác không

chú ý, khóe miệng Trầm Vương gợn lên chút nét cười âm hiểm. Chỉ trong
nháy mắt mà thôi, nhanh đến nỗi người khác không dễ phát hiện.

Chỉ riêng có Mạn Duẫn vì luôn để mắt nhìn chằm chằm vào hắn nên

biểu cảm nhẹ phớt này không qua được mắt nàng.

“Hai người các ngươi đừng ầm ỹ nữa! Sắc trời đã tối, Hoàng Thượng bãi

yến ở Nghi Phi điện phải không, chúng ta qua đó dùng bữa trước đi. Về
chuyện quân lương từ từ rồi điều tra cho kỹ. Nếu các ngươi bận, cứ giao
việc này cho lão thần, lão thần khẳng định sẽ điều tra ra nguyên nhân.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.