DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 734

“Phụ Vương, người thấy Trầm Vương này thế nào?” Dù sao, Mạn Duẫn

vẫn cảm thấy... người này đáng phải đề phòng cao độ.

“Vị Hoàng thúc này khi còn trẻ đã có tiếng ngoan độc.” Tịch Mân Sầm

đoạt chén rượu trong tay Mạn Duẫn, kêu nàng uống ít ít thôi.

“Nghĩa là sao?” Mạn Duẫn chớp chớp mắt tò mò.

Hồi tưởng lại, Tịch Mân Sầm kể: “Vài thập niên trước, thủ đoạn của lão

vô cùng độc ác, giết người không chớp mắt. Phàm người nào rơi vào tay lão
thì không ai có thể chết đàng hoàng cả. Nghe nói lúc hắn đánh giặc, mỗi khi
thắng một trận thì nhất định sẽ san bằng thành quách đó. Nữ nhân thì bị đưa
đi làm kỹ nữ, còn nam nhân... không bị thiêu cháy, thì cũng bị tung vào trò
chơi ‘người chết cuối cùng’.”

Hèn gì ánh mắt Trầm Vương sắc bén đến thế... Khí chất ác độc quá

nặng, nếu để lão lên làm Hoàng Đế thì chắc chắc là một kẻ bạo quân nhất
hạng.

Dường như phát hiện có người nhìn mình, Trầm Vương quay đầu lại liếc

mắt nhìn Mạn Duẫn một cái, rồi lại quay đầu trò chuyện với các đại thần.

Đàn sáo vừa chấm dứt một khúc, đại điện liền trở nên im lặng.

“Nghe nói Ngũ Hoàng thúc tìm được hai vật bảo bối trong đất phong,

giờ muốn tặng cho trẫm. Nhân dịp mọi người đều có mặt, hay là Hoàng
thúc lấy ra cho mọi người cùng nhìn đi.” Tịch Khánh Lân ngồi trên ngôi
cao, bên cạnh là Hoàng hậu ung dung quý phái, cũng là một mỹ nhân hiếm
thấy.

“Lão thần cũng đang có ý này, hai thứ này khiến lão thần mất không ít

tâm huyết.” Trầm Vương ngoắc một gã tùy tùng dặn dò hai câu. Tùy tùng
kia lập tức xoay người đi ra khỏi đại điện, rồi chỉ chốc lát sau lại mang theo
hai người quay vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.