DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 740

Địch Tập quốc là một tiểu quốc xa xôi, cộng tổng nhân số của cả quốc

gia cũng chỉ hơn mười vạn dân. Nếu so với đại quốc Phong Yến mênh
mông thì còn nhỏ hơn con kiến. Tịch Mân Sầm chưa từng đi xa đến những
nơi như Địch Tập quốc, nhưng tranh họa mặt mũi quân chủ của những quốc
gia thế này hắn đã từng xem qua.

Quần thần ồ lên. Thủ cấp Quốc chủ! Như vậy bây giờ Địch Tập quốc...

đã thành cái gì rồi?

“Cửu vương gia nói chính xác chứ?” Tịch Khánh Lân nhìn về phía Trầm

Vương, lên tiếng hỏi.

Mạn Duẫn hạ mi giấu ánh mắt. Trầm Vương đúng là bỏ ra nhiều nhân

lực vật lực nhỉ. Dám quang minh chính đại mang theo thủ cấp của một quốc
chủ đến Hoàng Đô, không sợ chọc phiền toái à?

“Đúng là nhãn lực Cửu Vương gia tốt thật. Đây quả thật là thủ cấp của

Quốc chủ Hạng Thượng của Địch Tập quốc.” Trầm Vương đứng cách
rương gỗ rất gần, nhưng không có vẻ gì là bị ảnh hưởng cả, cứ như là không
hề ngửi thấy mùi tanh tưởi, vẫn cười đầy vẻ đắc ý.

“Đất phong của lão thần cách Địch Tập quốc rất gần. Mấy năm nay lá

gan của Địch Tập quốc càng ngày càng lớn, thỉnh thoảng vẫn cho người đến
quấy phá biên cảnh quốc gia ta. Cho nên lão thần liền tự mình mang theo
binh lính giữ biên cảnh sang san bằng Địch Tập quốc. Địch Tập quốc tuy
rằng ít người, nhưng vẫn được xem là giàu có. Hoàng Thượng nói xem...
thế có tính là bảo bối được không?” Trầm Vương oang oang cười ba tiếng.

Xem biểu hiện của Trầm Vương, Mạn Duẫn nhớ tới lời Phụ Vương đã

từng nói, nghĩ bụng, lão này sợ là đã giết sạch dân chúng của cả một quốc
gia! không hổ là một kẻ tâm ngoan thủ lạt.

Giết sạch hoàn toàn dân chúng của một nước mà không hề có chút áy

náy, đã vậy còn cầm thủ cấp của Quốc chủ chạy tới Hoàng Đô tranh công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.