DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 741

Sắc mặt Tịch Khánh Lân càng thêm khó coi. hắn vẫn chủ trương lấy dân

làm gốc. Chẳng qua đó chỉ là một quốc gia nhỏ, chỉ cần hắn phái sang vài
sứ giả, thương thuyết vài ngày, lại đưa một chút áp lực, tiểu quốc này tuyệt
đối sẽ thần phục cho Phong Yến. thật sự không cần phải san bằng Địch Tập
quốc.

Nhưng đây tốt xấu gì cũng là lễ vật Trầm Vương hiến tặng, Tịch Khánh

Lân cũng phải cho hắn một lời phải đạo.

“Tính chứ, tính là bảo bối chứ. Trầm Vương thật sự là bảo đao chưa lão,

vẫn vì Phong Yến quốc mà khuếch trương lãnh thổ. Phong Yến quốc thật
may mắn.” Tịch Khánh Lân vỗ vỗ bả vai Trầm Vương, khuôn mặt mang nét
cười, dường như rất vừa lòng với lễ vật do Trầm Vương đưa tặng.

Dù rằng năm tháng thoi đưa khiến cho con người già đi, nhưng cá tính

tàn bạo của lão già này vẫn không hề thay đổi.

Tịch Mân Sầm cũng là người lạnh băng vô tình, nhưng đối với việc tiêu

diệt cả một quốc gia, hắn thật sự không dậy nổi sự đồng tình. trên chiến
trường, hắn giết đâu có ít người. Nhưng vì hai quốc gia khai chiến, không
cần phải ai cảm thương ai.

Mạn Duẫn bịt mũi, giật giật vạt áo Tịch Mân Sầm, kéo về chỗ ngồi. Đối

với hành động càn rỡ của Trầm Vương, nàng không hề có một tia hảo cảm.
Nhưng cho dù trong lòng có một chút cảm thương đối với hơn mười vạn
dân chúng vô tội kia, nhưng cảm xúc này chỉ trỗi dậy trong nháy mắt mà
thôi. Dù sao, người đã chết rồi thì không thể sống lại, ngủ yên mới là quan
trọng nhất.

“Hoàng thúc tặng cho Trẫm những lễ vật như vậy, muốn Trẫm ban

thưởng cái gì không?” Tịch Khánh Lân cũng chịu hết nổi mùi tanh hôi
trong không khí, đi trở về long tọa, nâng chén rượu lên ra ý, hướng Trầm
Vương hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.