DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 847

"Biết đây là cái gì không?" Tịch Mân Sầm mở tay ra, túi gấm nằm giữa

lòng bàn tay hắn.

Ngón tay của Phụ Vương thon dài, lòng ngón tay có vết chai do luyện

võ cùng với sử dụng binh khí tạo thành.

Mạn Duẫn lắc đầu, "không biết."

Tịch Mân Sầm gọn gàng kéo dây tơ vàng buộc miệng túi ra, đưa ngón

tay vào bên trong kẹp ra một tờ giấy. Tờ giấy kia khá cũ, nhìn giống như đã
có rất nhiều năm. Mạn Duẫn nghi hoặc nhìn từng động tác của Phụ Vương,
khi Phụ Vương mở tờ giấy ra, nhịp tim của Mạn Duẫn dần dần gia tốc.

Tịch Mân Sầm nhắc tờ giấy đặt ở trước mặt Mạn Duẫn, "Còn nhớ cái

này không?"

Tờ giấy Tuyên Thành đã ố vàng, có mấy nếp gấp dọc ngang, nhưng vẫn

không ngăn được Mạn Duẫn đọc rõ nội dung trên giấy.

Đó là ba điều quy định. Mạn Duẫn trợn to mắt, đưa tay tiếp lấy. Góc

phải phía dưới tờ giấy Tuyên Thành có chữ ký cong vẹo của nàng, phía trên
còn có dấu vân tay. Ba chữ “Tịch Mạn Duẫn” ngoằn ngèo như giun trông
cực kỳ khó coi trên tờ giấy được chính tay Mạn Duẫn viết xuống từ tám
năm trước.

không ngờ Phụ Vương vẫn còn giữ nó thế này, hơn nữa còn tùy thân

mang bên người.

Ba điều quy định này là chứng từ khi Mạn Duẫn bị Sử Minh Phi giật

giây chạy ra ngoài ở Nam Trụ quốc, sau khi bị Phụ Vương đến Hoa Liễu
Nhai bắt trở lại thì nàng ký tên đồng ý.

Ký ức như nước thủy triều ào ạt tràn về trong đầu Mạn Duẫn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.