DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 907

dám đánh nô tài của bản Công chúa, chẳng lẽ còn dám đánh bản Công chúa
hay sao?” nói xong, quặc một bàn tay sang.

Mạn Duẫn nghe tiếng gió, bắt lấy cổ tay đang đánh tới, “Đánh ngươi...?

Sao Bản Quận chúa lại không dám chứ?” Tay nàng nhanh hơn Thất Công
chúa nhiều, chát một cái, một bạt tai quất lên mặt Thất Công chúa.

Chung quanh trở nên vô cùng yên tĩnh, thậm chí ngay cả tiếng gió thổi

lá cây xào xạc cũng vang đội như trống.

Mấy cô Công chúa cùng bọn thái giám đều trợn tròn mắt nhìn vết bàn

tay đỏ ửng trên mặt Thất Công chúa mà nói không ra lời.

Cuối cùng vẫn là Bát Công chúa chạy tới, quát: “Ngươi dám ẩu đả Kim

Chi Ngọc Diệp (cành vàng lá ngọc), bản Công chúa đi nói cho Phụ Hoàng.”

Thân phận Mạn Duẫn đúng là thấp một bậc so với Công chúa. Các nàng

là nữ nhi của Hoàng Thượng, mà nàng chỉ là nữ nhi của Vương gia. Nhưng
ba cái lý do này hoàn toàn không thể ngăn trở Mạn Duẫn ra tay.

“Muốn cáo trạng à?” Mạn Duẫn bắt lấy vạt áo của Bát Công chúa kéo

giật lại, trừng mắt: “Có tin bản Quận chúa đánh ngươi câm luôn hay
không?”

Từ người Mạn Duẫn tản ra một cỗ khí thế mãnh liệt khiến cho toàn bộ

mọi người đều tròn mắt nhìn nàng, không dám động tĩnh gì.

Bát Công chúa sợ muốn bể phổi nhưng vẫn mạnh miệng, “Ngươi...

Ngươi dám! Ta là Công chúa, là Hoàng thân Quốc thích, đả thương người
thuộc Hoàng thân Quốc thích là tử tội!”

Các cô Công chúa khác nghe thấy lời này đều hoàn hồn. Đúng rồi, sao

các nàng lại quên các nàng là nữ nhi của Hoàng Đế chứ? Liệu một tiểu
Quận chúa có thể đánh hay sao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.