DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 983

Việc tổ chức bảo vệ của tiểu lâu vô cùng tốt nên Mạn Duẫn nhất thời

không phòng bị, tay nải vừa sắp xếp tốt đã bị Mạo Ngao làm cho rối loạn,
từng kiện quần áo bị cào vung ra đất, phân tán đây một cái kia một cái.

Tiểu Mạo Ngao sau khi thành niên thì thân hình y như một con sói hung

hãn. Tay nải nhỏ như vậy sao có thể chứa được một vật lớn đến thế. Mặt
Mạn Duẫn xanh mét, bắt được cái đuôi xù của Mạo Ngao, “Sao không nghĩ
cái thân bồ tượng của mày hả, thế mà cũng đòi chen vào tay nải, đủ chứa
mày không?”

Mạo Ngao cả ngày không ăn thì ngủ, ít vận động, nên tuy đã trưởng

thành nhưng nhìn vẫn là một cục thịt tròn vo. Nếu không phải đã biết rằng
Mạo Ngao có móng vuốt sắc bén, Mạn Duẫn chắc hẳn đã nghĩ mình đang
nuôi một con chó kiểng không biết cắn người.

Bị Mạn Duẫn phủi bay, Mạo Ngao xoay người trong không trung rồi

vững vàng rơi xuống đất bằng bốn chân. Tính cân bằng cực kỳ tốt, tốc độ
cũng cực nhanh, chẳng liên quan gì đến thân mình tròn xoe kia.

Biết mình đã làm rối loạn tay nải chủ nhân đang thu thập, Mạo Ngao ư ư

kêu to hai tiếng như bị uất ức lắm.

Mạn Duẫn tức giận đến đập bàn, ấm trà cũng nảy tung lên theo.

Cuối cùng nàng nuôi cái gì vậy? Thế mà còn biết giả vờ ủy khuất.

Nuôi dưỡng tám năm, Mạn Duẫn và Mạo Ngao có cảm tình sâu đậm.

Nếu để Mạo Ngao lại trong tiểu lâu thì mình thật đúng là cũng không đành
lòng, chắc chắn là sẽ mang theo nó đi luôn.

“đi ngủ đi, lúc nào xuất phát ta nhất định sẽ mang theo ngươi.” Mạn

Duẫn khoát tay với nó, một lần nữa soạn sửa tay nải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.