DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 990

Còn chưa nghĩ ra nguyên nhân sâu xa, Tịch Mân Sầm đã túm lấy tay

nàng, bước ra xe ngựa.

Xe ngựa chẳng hề bắt mắt nên sau khi nhìn lướt qua, chưởng quầy tiếp

tục gảy bàn tính.

Đến khi Tịch Mân Sầm cùng Mạn Duẫn bước ra khỏi xe ngựa, trong tửu

lâu vang lên từng đợt huýt sáo. Tuấn nam mỹ nữ trong Tê thành không ít,
nhưng bọn họ vẫn là lần đầu tiên trông thấy được bộ dạng xuất chúng như
thế này. Bên cạnh nữ tử còn có một ‘con chó lông rậm’ màu trắng, màu
lông sáng bóng, nhìn là biết một con sủng vật thượng đẳng.

Tay gảy bàn tính của chưởng quầy khựng lại một chút, đến khi muốn cúi

đầu tiếp tục tính thì mới phát hiện không còn nhớ rõ đã tính đến bao nhiêu.

Tê thành được xem là một thành lớn tại Phong Yến hoàng triều, kinh tế

rất phát đạt. Chỉ cần thấy dân chúng ăn mặc sáng sủa là đã biết cuộc sống
có vẻ yên vui.

“Còn nhã gian không?” Chu Dương chụp một bàn tay lên quầy, nhếch

miệng cười ruồi.

Chưởng quầy nhìn cách ăn mặc của bọn họ đều là loại y phục mà chỉ có

người phú quý mới mặc thì mặt lập tức toét ra một nụ cười đầy tính chất
con buôn, “Các vị đại gia, các ngài tới không đúng thời điểm rồi. Các nhã
gian trong tửu lâu của chúng ta đã đầy hết rồi. Bên kia còn một bàn chưa ai
ngồi, hay là mời các vị đến ngồi chỗ đó.”

Chu Dương nghiến răng ken két, quay đầu nói: “Gia, không còn nhã

gian, vẫn ăn ở đây chứ?”

Tịch Mân Sầm không trả lời, chỉ nhìn về phía Mạn Duẫn.

Mạn Duẫn nói: “Thôi cứ ăn tại đây đi, đổi chỗ nữa thì rất phiền toái.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.