ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 116

phụ rút ra, đâm lên người hắn, không ngừng đâm, thật nhiều đao, lúc dân
phụ lấy lại tinh thần, tên súc sinh kia đã chết rồi. Lúc ấy dân phụ rất sợ hãi
chạy ra ngoài, vừa vặn thấy Mộc Đầu, chàng thấy toàn thân dân phụ là
máu, hỏi xảy ra chuyện gì, dân phụ nói cho chàng, chàng kéo dân phụ trở
lại phòng đó, tìm một bộ y phục của người kia, dân phụ thay xong, Mộc
Đầu để dân phụ đi trước, chàng sẽ xử lý, lúc ấy dân phụ rất loạn, nên trở
về, sau đó nghe nói chưởng quỹ của Nhất Phẩm Lâu bị chết cháy, dân phụ
mới biết được, hóa ra Mộc Đầu phóng hỏa. Nhưng, dân phụ không hối hận
vì giết hắn, bởi vì hắn không chết, người chết là dân phụ.” Hạnh Hoa nói
một cách quyết liệt.

“Không phải, không phải như thế, là ta giết người, là ta giết Từ

chưởng quỹ, không phải Hạnh Hoa…. Không phải….” Mộc Đầu kêu gào,
“Ta có lỗi với nàng, người là ta giết, là ta…..”

Nghe xong cả quá trình, mọi người đang ngồi đều chấn kinh, cái này

hoàn toàn vượt qua suy đoán của mọi người. Ngay cả phủ doãn cũng phải
mở miệng nói, “Không thể tưởng được còn có nhiều khúc chiết như vậy.
Nhưng dù như thế nào, ngươi giết người là sự thật…..”

“Đại nhân, ta có một chuyện muốn hỏi hai người này.” A Tài chen

vào.

“A…..” Phủ doãn thấy Cao bộ đầu nhẹ gật đầu, liền nói, “Ngươi hỏi,

ngươi hỏi.”

“Ngươi chém Từ chưởng quỹ rất nhiều đao, sau đó bỏ chạy khỏi

phòng … phải không?”

“Phải.” Hạnh Hoa không lo lắng, trực tiếp gật đầu.

“Mộc Đầu, ngươi đợi Hạnh Hoa đi, sau đó trực tiếp thiêu cả gian

phòng đúng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.