ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 133

“Ngươi hỏi ta?” CaoHành gãi gãi đầu.

“Đúng rồi, lần trước phát hiện dấu giày trong miếu, dấu giày?” A Tài

đột nhiên nghĩ đến, “Ngươi đến nhà Tiểu Lục Tử lần nữa, cầm giày của hắn
so với dấu giày kia, nhìn xem có kết quả gì, nói không chừng là hung thủ
lưu lại.”

“Đúng a, ta thiếu chút nữa quên dấu giày kia, ta đi ngay lập tức.”

Cao Hành rời đi, A Tài quyết định đến Nhất Phẩm Lâu kiểm tra lại.

Lúc A Tài mang theo Thổ Đậu vào Nhất Phẩm Lâu, thấy tửu lâu bình

thường kín người hết chỗ, hôm nay lại trống rỗng, trừ bọn họ ra không
có…. A, không, còn có một người khác, đợi A Tài dắt Thổ Đậu ngồi vào
chỗ, nhịn không được quay lại nhìn người nọ, dù sao thấy được “Khổng
tước nam” như vậy, hiếm có người không để ý. Một thân tơ lụa hoa lệ, thắt
lưng mang ngọc bội tinh mĩ, tay cầm quạt xếp, mỉm cười nhìn A Tài.
Người này không phải ai khác, chính là Âu Dương Húc, hắn rất hứng thú
đối với những thứ có thể khiến Triển Cảnh Nham để ý, a, không, cho dù là
người có thể khiến Triển Cảnh Nham dõi mắt theo, hắn cũng có hứng thú.

A Tài thu hồi ánh mắt, hai tay bị Thổ Đậu nắm chặt, hắn cảm nhận

được sự lo lắng của Thổ Đậu, vỗ vỗ lưng nó, “Không cần sợ, hôm nay ta
mang ngươi đến đây ăn ngon.”

A Tài nhìn một cái, tiểu nhị rất lanh lợi tiến lên phục vụ. “Nhị vị muốn

dùng gì?”

A Tài nhìn Thổ Đậu hỏi, “Thổ Đậu muốn ăn cái gì?”

Thổ Đậu nhìn nhìn A Tài, lại nhìn nhìn tiểu nhị, như là được cổ vũ,

“Ta… Ta muốn bánh màn thầu.”

Tiểu nhị sửng sốt một chút, “Bánh màn thầu?” Thật chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.