ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 213

“Là đệ thành kiến quá sâu, ảnh hưởng đến phán đoán của đệ.” Cao

Vấn hiểu rõ Tam đệ của mình, mỗi lần chỉ cần có chuyện liên quan tới Lữ
Khánh, hắn sẽ mất lý trí. (Sao ta thấy ba trấm quá )

“Di? Người đâu?” Cao Hành và A Tài đến chậm đứng ở cửa ra vào,

Cao Hành kỳ quái hỏi, không phải muốn thẩm tra Lữ Khánh sao, như thế
nào chỉ còn Đại ca và Tam ca ở đây.

A Tài bị Cao Hành lôi kéo một đường, lần này cơ hồ sắp đoạn khí,

mới đến được công đường. Giữa lúc hô hấp hắn đều có thể ngửi thấy được
hương vị máu tanh trong miệng.

“Nếu như ngươi hỏi Lữ Khánh, người đã đi.” Cao Vấn nói, nhìn bộ

dáng của hai người, hắn liền biết “Bảo bối” đệ đệ của hắn hoàn toàn quên
A Tài chỉ là người thường, không luyện qua khinh công quyền cước, làm
sao có thể theo kịp tốc độ, nhất định là lúc này A Tài mới được buông lỏng.

“A, đi rồi sao, hắn không phải hung thủ?” Cao Hành hỏi.

Nói đến đây, A Tài bắt lấy cánh tay Cao Chí, “Ngươi, ngươi, vì sao,

ngươi, nói, nói hắn, hắn, hắn là, là hung thủ?” Một câu bị tiếng thở của hắn
làm đứt quãng.

Cao Chí nhìn hắn một cái, “Giữa trưa, ta xem ngươi cuống quít chạy

ra, ta nghĩ án tử có tiến triển, vì vậy liền theo ngươi xem có gì cần hỗ trợ,
thấy ngươi vào trà trang lại đến tiệm dược, đợi ngươi rời đi ta hỏi hai
chưởng qũy, ngươi ở đó làm gì, bọn họ nói cho ta biết ngươi hỏi về trà xanh
Lục An và lá trúc đào….. Cho nên….” Như vậy, tất cả mọi người đều hiểu
vì sao Cao Chí nói Lữ Khánh là hung thủ.

Đợi Cao Chí nói xong, hô hấp của A Tài cũng khôi phục bình thường.

A Tài không trách Cao Chí theo dõi mình, nhưng hắn tin tưởng tài trí

của Cao Chí, sao Cao Chí có thể cho rằng Lữ Khánh là hung thủ vì nguyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.