ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 282

“…. Ta đi ngủ. ” Cao Hành quay đầu trở về phòng, nhụt chí đá cửa.

Triển Cạnh Nham nhìn A Tài đang cười, trong mắt đã đầy tơ máu,

vành mắt thâm quầng hơn trước, sắc mặt vốn không khỏe mạnh càng tái
nhợt, thân thể gầy gò đến mức ngoại sam rộng thùng thình, bộ dáng gió
thổi liền ngã, khiến lông mày y bất giác nhíu chặt, “Chúng ta tiếp tục học,
để sư phụ ngươi về phòng nghỉ ngơi. ”

A Tài ngưng cười, nghe ra ý quan tâm trong lời nói của y, hắn mỉm

cười nhìn y.

“A, sư phụ nhanh đi nghỉ ngơi.” Lúc này Thổ Đậu mới nhớ, sư phụ cả

đêm không ngủ.

“Ân, chờ sư phụ tỉnh, sẽ đôn kê cho các ngươi.” A Tài cười nói.

Đóng cửa phòng, hắn chăm chú nhìn Triển Cạnh Nham đang dạy bảo

Thổ Đậu, cảm giác có người quan tâm… Ấm áp.

Cao Vấn tới thư phòng của Thôi đại nhân, mới được biết Thôi đại

nhân bị Hoàng thượng triệu kiến từ sáng sớm, hẳn là vì án tử của hai vị đại
thần. Xoay người định rời đi, đúng lúc thấy Thôi đại nhân trở về.

“Tiểu Cao a…. ” Thôi đại nhân thấy người tới, chân mềm nhũn, Cao

Vấn bước lên trước đỡ lấy, “Đại nhân, ngài sao vậy?”

“Đỡ ta vào trước.” Thôi đại nhân run giọng nói.

Đợi hai người vào đại sảnh, Thôi đại nhân ngồi trên ghế, hạ nhân bưng

một chén trà nóng tới, Cao Vấn nhận lấy rồi đưa lên.

Thôi đại nhân để chén trà qua một bên, vội vàng cầm lấy tay Cao Vấn,

“Tiểu Cao a, ngươi phải cứu ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.