ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 323

“Chỉ như vậy.” A Tài gật đầu, “Ta không hy vọng pháp lệnh trừng

phạt người bị hại.” Sẽ chỉ làm hắn cảm thấy pháp luật vô tình và…. Bất đắc
dĩ. “Chẳng lẽ ngươi không muốn rửa sạch tội cho người nhà ngươi? Chẳng
lẽ ngươi muốn bọn họ bị bêu danh cả đời?”

Dung Phong trầm mặc một lát rồi nói, “Nếu ngươi có thế khiến kẻ kia

chịu trừng phạt thích đáng, khôi phục thanh danh cho Dung gia chúng ta….
Ta sẽ giúp ngươi phá án.”

“Ân.” Trên khuôn mặt tái nhợt của A Tài hiện lên tiếu dung.

Trong nháy mắt, Dung Phong cảm giác người trước mắt như là…..

“Ngươi thật là ngỗ tác?”

A Tài sững sờ một chút, cười nói, “Ta đương nhiên là ngỗ tác.”

Dung Phong phát giác mình thất thố, “… Khụ, chúng ta ở lại đây

trước.”

A Tài không dị nghị, cũng không thể dị nghị.

Dung Phong đến phòng nói chuyện với lão giả kia, sau đó sắp xếp cho

A Tài ở phòng bên cạnh.

Nhìn gian phòng đơn sơ nhưng sạch sẽ, A Tài không có gì bắt bẻ. Cởi

giầy, phát hiện Dung Phong còn đang ở trong phòng, “Ngạch, đã muộn,
mọi người cũng nghỉ ngơi sớm một chút.”

Dung Phong gật đầu nhưng không rời đi.

“Ngạch, ta cũng nghỉ ngơi.” Nói xong, A Tài làm bộ nhấc chăn lên.

“Ân.” Dung Phong ngồi trên ghế, vẫn không nhúc nhích.

“… Chỉ có một gian phòng ?” A Tài nhịn không được, hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.