ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 347

“Nghiêm tiên sinh” là người có địa vị.

“Rất nhiều người gọi ta là Tam gia.” Triển Cảnh Nham cũng không

định giấu diếm tiếp.

“Tam… Tam… Tam gia? Tam gia kia?” Cao Hành kinh hãi lắp bắp

xác nhận.

Dung Phong cũng chấn động, thực sự không ngờ….

Triển Cảnh Nham gật đầu.

“Tam gia nào?” A Tài hiếu kì, tiến lên hỏi.

Thấy y gật đầu, Cao Hành và Dung phong nuốt nước miếng, đồng thời

liếc A Tài, người không biết thực hạnh phúc. “Là Tam gia kia.” Còn có thể
là Tam gia nào, cả Thiên triều chỉ có một Tam gia mới khiến La Thành sợ
hãi như vậy.

Lời thừa, A Tài muốn hỏi chính chủ.

Triển Cảnh Nham nhíu mày, “Trước tiên, ngươi đi thay y phục, bọn họ

sẽ không đến nữa.” Mới xem cảm thấy lạ, nhưng phối hợp với thanh âm tạo
cảm giác rất quái dị, thực tế lại khiến nam nhân muốn “Chà đạp”.

“Ngạch, a.” A Tài nhìn chính mình, nghĩ thầm, nên thay, “Lát nữa nói,

ta đi thay y phục trước.”

Khôi phục nguyên trạng, A Tài bước ra, Cao Hành nhịn không được

nghĩ, như vậy nhìn thoải mái hơn.

“Mặc như vậy mới thoải mái.” A Tài cảm thán.

“Sao ngươi biết La Thành sẽ đến?” Cao Hành đảo mắt xem thường,

trở lại chính đề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.