ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 359

giúp hắn giải quyết.

“Ta đến đây.” Lúc này, Âu Dương Húc không gõ cửa mà trực tiếp đẩy

cửa vào.

Triển Cảnh Nham kéo chăn đắp lên lưng A Tài, bảo đảm chỉ có cái

đầu lộ ra bên ngoài.

Nhìn thấy tinh thần của A Tài có vẻ tốt, “Ơ, khôi phục không tệ nha.”

Âu Dương Húc tỏ vẻ đang nói chuyện với người quen, khiến A Tài nghi
hoặc .

“Chúng ta, quen nhau?” Bốn chữ khiến nụ cười Âu Dương Húc cứng

ngắc.

“Ngươi, ngươi không nhớ ta?” Âu Dương Húc khó mà tin được,

khuôn mặt không tầm thường của mình có thể khiến người ta quên.

A Tài thấy biểu tình tổn thương của đối phương, cố gắng tìm tòi

những người từng gặp mặt trong đầu, suy nghĩ một lát, vẫn thành thực lắc
đầu.

“Đám cháy?” Âu Dương Húc nhắc nhở, lúc đó hắn đứng bên cạnh

Triển Cảnh Nham, nhất định sẽ có ấn tượng a.

A Tài lắc đầu.

“Trà lâu?” Bọn họ ngồi cùng một bàn, tuy không lâu.

A Tài khó xử lắc đầu.

“Hắn đối với ai cũng vậy, ngươi coi như không nhìn thấy hắn.” Triển

Cảnh Nham cúi sát, thấp giọng nói.

A Tài hiểu ý gật đầu, ăn xong thìa cháo cuối cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.