ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 360

Âu Dương Húc thấy hai người này căn bản không để hắn vào mắt,

đành tự an ủi mình. Hắn nhắm mắt lại, có trò vui. “Được rồi, không nhớ rõ
thì thôi, ta tới xem vết thương của ngươi một chút.” Nói xong duỗi tay ra.

Triển Cảnh Nham thuận thế đặt bát không vào tay hắn, “Ta đã kiểm

tra, không có gì đáng ngại.”

Âu Dương Húc thiêu mi, hỏi, “Ngươi là đại phu, hay ta là đại phu?”

“Vậy ngươi nghi ngờ kết quả kiểm tra của ta sao?” Nhận được ánh

mắt cảnh cáo của Triển Cảnh Nham, Âu Dương Húc làm bộ cung kính
bưng bát, khẽ khom người, “Không dám.”

“Nếu không có gì trở ngại, khi nào ta có thể trở về?” A Tài hỏi.

Hai người đều quay sang nhìn hắn, Triển Cảnh Nham đột nhiên nói

với Âu Dương Húc, “Ngươi đã ở đây, kiểm tra một chút cũng tốt, nói
không chừng ta có gì sai sót.”

“Ân, được rồi.” Nói xong, Âu Dương Húc nghiêm túc tiến lên kiểm

tra.

Sau một lát, “Thế nào?”

“Ta cảm thấy, vết thương khôi phục không tốt như dự đoán, cho nên,

không được di chuyển.”

Ngạch? Tình huống gì chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.