ĐƯƠNG PHÁP Y XUYÊN VIỆT THÀNH NGỖ TÁC - Trang 410

Quên mất chức năng của cái mũi, A Tài cảm thấy thiếu khí nghiêm

trọng, hắn…… Cần dưỡng khí.

Phát giác đối phương hít thở không thông, Triển Cảnh Nham khẽ kéo

khoảng cách, hai tay ôm eo hắn, nhìn hai mắt hắn mơ màng, gò má đỏ ửng,
vì hô hấp dồn dập mà ngực phập phồng. Cảnh sắc như thế, làm hầu kết của
Triển Cảnh Nham giật giật, miễn cưỡng ngăn chặn dục vọng, bây giờ chưa
phải lúc, ít nhất không phải ở đây.

“Ngươi, ngươi muốn ta hết khí mà chết……” Hóa ra hôn môi là

phương pháp giết người vô hình tốt nhất. Đợi hắn khôi phục hô hấp, quên
đi ngượng ngùng, quên đi cảm giác mất hồn, hắn “Lên án”.

“Ngươi đem cái mũi làm vật trang sức?” Triển Cảnh Nham cười nói.

“……” Ngạch, đại não vội vàng truyền lại sóng điện. Không biết hắn

là lính mới sao, chưa học được ‘Cách thức hôn nồng nhiệt’, sao trụ được.

“Di? Đây là nơi nào?” Vội vàng nói sang chuyện khác, muốn hóa giải

xấu hổ, A Tài đột nhiên nhớ tới, mình đang ở đất khách.

Triển Cảnh Nham buông tay ra, “Nhà của ta.”

“Nhà của ngươi? Nơi lần trước ta ở không phải nhà của ngươi sao?”

Nơi này thoạt nhìn quá ‘…… Bình dân hóa’.

Kỳ thật nói bình dân hóa là hàm súc. Trước mắt chỉ có một loạt phòng

bằng cỏ tranh, được rồi, thoạt nhìn kiên cố hơn phòng cỏ tranh, chung
quanh là hàng rào tre, cửa gỗ đơn giản. Thấy thế nào cũng không giống chỗ
ở của ‘Tam vương gia’.

“Nơi này là nơi ta từng cùng sư phụ học tập.” Triển Cảnh Nham có

chút hoài niệm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.