“Thái tử điện hạ, thật xấu hổ vì quấy rầy ngài, nhưng thật sự có một số
việc muốn nhờ thị vệ của ngài làm rõ……” A Tài mỉm cười, khách khí nói,
miệng, mắt, lại phối hợp với khuôn mặt bánh mì, bộ dáng giống hệt phật Di
Lặc.
“Thương thế của Phong thị vệ nghiêm trọng, ta nghĩ bây giờ hắn
không thể tiếp các ngươi.” Chu Địch trực tiếp cự tuyệt.
“Chúng ta sẽ không quấy rầy hắn lâu, chuyện này vô cùng quan trọng,
cho nên thỉnh……”
“Các ngươi chỉ có hai ngày, ngày mai tra ra, ta nghĩ các ngươi chuyên
tâm tìm hung thủ sát hại đại hoàng tử quan trọng hơn, thị vệ của ta bị
thương, đây là chuyện thường xuyên, không cần các ngươi hao tâm tổn trí.”
“Ta nói, các ngươi nghe không hiểu lời Thái tử sao? Nếu ngày mai
không giao ra hung thủ, chúng ta sẽ không bỏ qua chuyện cố tình quản việc
khác, còn không nhanh tìm hung thủ, các ngươi……” Hàn Đức nghe không
vô, trực tiếp cắt ngang lời A Tài.
“Hàn Tướng quân, chúng ta đang tra án tử của Đại hoàng tử.” A Tài
tăng cao thanh âm, rốt cục đè xuống thanh âm của Hàn Đức, nói ra trọng
điểm.
Chu Địch giương mắt nhìn về phía A Tài, trầm giọng nói, “Có ý gì?”
“Chúng ta tìm ngự y chữa trị cho Phong thị vệ, hắn nói kiếm thương
của Phong thị vệ và Đại hoàng tử giống nhau, điều này nói rõ, hung thủ của
hai án tử là cùng một người.” A Tài nói.
“Cái gì?” Hàn Đức thiếu kiên nhẫn, đứng người lên.
“Phong thị vệ là thiếp thân thị vệ của thái tử điện hạ, nếu không phải
hắn, ai biết hiện tại nằm trên giường là……” A Tài cố ý kéo dài câu nói,