DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 555

DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH

DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH

Nam Phong Ca

Nam Phong Ca

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 131: Phiên Ngoại 7

Chương 131: Phiên Ngoại 7

Khi Thanh Lang tỉnh lại, trong đầu nặng trịch hệt như có một thanh thiết

chuỳ ở bên trong đập loạn, hắn nhịn không được rên lên một tiếng. Nơi hắn
đang nằm mặc dù bằng phẳng rộng rãi, nhưng xóc nảy lắc lư kinh khủng,
còn có tiếng mã xa chuyển động truyền vào trong tai.” Ngươi tỉnh? cảm
thấy sao rồi?” một thanh âm thanh lạnh truyền tới, phảng phất giống như
tuyết tan chảy đầu xuân, mát lạnh, thấm vào lòng người

Thanh lang gắng gượng mở ra hai mắt, trong tầm nhìn vẫn có chút mơ

hồ, lọt vào mắt là thân ảnh một thiếu niên toàn thân trang phục lụa là.Cậu
thiếu niên ôm một thanh kiếm trong tay, ngồi xếp bằng bên cạnh hắn.

” Nước… ” Thanh Lang mở miệng, trong cổ họng phả ra cả khói.

Thiếu niên kia từ trong lòng móc ra túi nước, nâng đầu Thanh Lang lên

cẩn thận cho hắn uống. Khi dòng nước mát lạnh trôi vào cuống họng,
Thanh Lang mới thực sự cảm thấy hồi sinh.

” Ngươi là ai? Là ngươi đã cứu ta?” Thanh Lang quan sát thiếu niên

tuấn tú trước mặt, kéo ra khoé môi khô nứt nở một nụ cười mà hắn tự cho
là thiện ý.

” Ngươi té xỉu ven đường, là đường chủ của chúng ta cứu người. ” cậu

thiếu niên lắc đầu nói. ( đường chủ: bố em Yến Kỳ nè- lúc bố em chưa đảo
chính để làm giáo chủ đó)

” Nga?! Các ngươi là người thế nào? Không sợ ta là người xấu?” Thanh

Lang cười ‘ hắc’ ‘hắc’ hai tiếng, lại bị sặc đến ho khan liên tục, khở sở bất
kham.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.