DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 100

“ầm ào” – bên ngoài vang lên tiếng nước đổ. Y biết đó là lão nhân đưa

cơm. Một kẻ sống lại giống người chết như vậy, đối với tâm tình đang cực
kỳ khủng hoảng của y không hề có ích lợi. Quân Thư Ảnh hoàn toàn không
muốn nhìn đến hắn, dù sao hắn đưa cơm xong sẽ rời đi.

Nhưng lần này không giống như y nghĩ. Một thanh âm trong trẻo mang

ý châm chọc sâu nặng vang lên trong sơn động ảm đạm: “Quân tả sứ! Lâu
ngày không gặp!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.