DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 103

nghiến lợi nói: “Là ai huỷ hoại tất cả mọi thứ của ta? Là ai hại ta người
không ra người, quỷ không ra quỷ? Là ai hại ta ra nông nỗi này? Là ngươi!
Tất cả đều do ngươi mà ra! Hắn nói không giết ngươi, không để ngươi chết,
ta cũng không dám xuống tay. Ngươi cho vậy là ta không có biện pháp nào
đối phó ngươi?! Ngươi chỉ là một tên tù nhân, có tư cách gì cười nhạo ta?”

Cổ bị bóp chặt làm cảnh vật trước mắt Quân Thư Ảnh tối đen, mặt đất

lạnh lẽo ẩm ướt bên dưới khiến y khó có thể chịu được, thân thể bắt đầu
suy yếu. Y đưa tay lên đôi tay đang đặt trên cổ mình, giãu giụa cố đẩy hắn
ra, nhưng thân thể thon dài thoạt nhìn trông có vẻ gầy yếu lúc này tựa như
nặng ngàn cân, y đẩy không ra, ngược lại còn bị trấn áp.

—————————

Thanh Phong Kiếm Phái lúc này không còn yên vui náo nhiệt như vài

canh giờ trước. Khách nhân đến chúc thọ đã rời đi, khoảng hơn mười đệ tử
giáo phái đang thu dọn tàn tích trong đại sảnh, lúc đó đám người Tín Bạch
cũng tới sảnh nghị sự.

Viên Khang Thọ, vuốt còm râu, nhíu mày nói: “Tên tà giáo này dám

một mình quang minh chính đại xuất hiện ở Thanh Phong Kiếm Phái, lại
đúng lúc phần lớn cao thủ đều ở đây, là do hắn không biết hay quá tự cao tự
đại?!” Nói xong liền nhìn về phía Sở Phi Dương, thấy Sở Phi Dương chỉ
lẳng lặng cúi đầu trầm tư, cũng không nói tiếp.

Tín Bạch nói: “Xem ra tên tà giáo đó là do không biết kiềm nén dã tâm.

Những kẻ này trước nay hành sự đều không theo lẽ thường, không biết hắn
có mưu đồ gì. Nhưng lại muốn làm ô uế danh tiếng Sở Phi Dương, thật
đáng hận.”

Sở Phi Dương ảm đạm cười nói: “Hắn chỉ là nói bậy, hòng kéo dài tời

gian tìm cách thoát thân. Sư phụ không cần phải quan tâm đến chuyện đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.