DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1154

Quân Thư Ảnh có chút kinh ngạc, giương mắt nhìn về phía lão giả.

Mục Giang Bạch một tay mắt mạch cho Quân Thư Ảnh, cười cười nói:

“Ngươi là người rất quan trọng của Sở Phi Dương, ta tự nhiên cũng sẽ đối
đãi với ngươi giống như đã từng đối đãi với hắn. Ngươi nếu nguyện ý, sau
này học theo Sở Phi Dương gọi ta một tiếng sư phụ đi, lão nhân ta sẽ ưỡn
ngực vui vẻ mà nhận một tiếng này của ngươi.”

Quân Thư Ảnh nghe xong, hai mắt trong giây lát có quang mang ẩn ẩn

lưu động, môi giật giật, lại không thể phát ra âm thanh, chỉ cắn chặt môi,
nhẹ nhàng mà gật gật đầu.

Sở Phi Dương theo Tiểu Tùng vào một căn phòng, rửa mặt, sau đó ăn

chút cơm. Vốn Tiểu Tùng nhìn sắc mặt tiều tụy của Sở Phi Dương muốn
khuyên hắn nằm nghỉ một lát, nhưng Sở Phi Dương lòng nóng như lửa đốt,
làm sao mà ngủ được. Tiểu Tùng không còn cách nào khác, chỉ có thể cùng
Sở Phi Dương quay lại chỗ Quân Thư Ảnh.

Mục Giang Bạch lúc này cũng đã rời khỏi, đi đến thư phòng. Sở Phi

Dương nhìn thoáng qua Quân Thư Ảnh bị đau đớn cùng buồn ngủ giống
như băng hỏa tra tấn mà suy yếu hầu như không chịu nổi,nhưngy vẫn ôm
chặt lấy Sở Lân, cùng nó nghiên cứu một cái cửu liên hoàn, khóe miệng
không chút huyết sắc thản nhiên mang theo ý cười. Sở Phi Dương cắn chặt
răng, không quấy rầy bọn họ, lập tức hướng về phía thư phòng đi tìm Mục
Giang Bạch.

“Sư phụ, thân thể của Thư Ảnh rốt cuộc có vấn đề gì? Phải làm sao mới

có thể trị bệnh cho y?!” Sở Phi Dương đi đến sau lưng Mục Giang Bạch
đang lục tìm giá sách mà hỏi.

Mục Giang Bạch quay lại, hơi hơi lắc lắc đầu: “Vấn đề của Quân công

tử thập phần khó giải quyết. Ngoại trừ nguồn chân khí ngươi ép buộc
truyền cho y, mạch tượng của y cũng không có gì khác thường, thậm chí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.