DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1294

Ngưu trưởng lão giơ tay áo lau khô nước mắt, lại lấy ra một chiếc khăn

lau nước mũi, đem thanh âm khiến Thanh đại giáo chủ chán ghét mà thu
vào trong miệng.

Ngưu trưởng lão đã khôi phục tinh thần, đầu mũi hồng hồng sụt sùi nói:

“Bẩm giáo chủ, chuyện cho tới bây giờ, ti chức cũng chỉ có thể đem hết
thảy chân tướng hướng giáo chủ bẩm báo, kính xin giáo chủ niệm tình Yến
tiểu chủ tử hầu hạ người nhiều năm như vậy, còn có Tĩnh thiếu gia, không
nên truy cứu lỗi lầm Yến tiểu chủ tử.”

“Yến Kỳ?” Thanh Lang vặn vẹo lông mày, trong lòng không khỏi dâng

lên một tia dự cảm không lành.

Chỉ thấy Ngưu trưởng lão để một tên giáo chúng ôm một cái rương nhỏ

đi lên, đem rương kia mở ra, bên trong bày đặt chỉnh tề một xấp giấy tờ.

Ngưu trưởng lão đem rương giao cho tỳ nữ đi xuống tiếp nhận, tiếp tục

hướng Thanh Lang bẩm báo: “Giáo chủ minh xét, ở đây tất cả đều là cuống
phiếu ghi chép những lần Yến tiểu chủ tử lãnh tiền, mỗi một phiếu đều có
ấn (con dấu) Thiên Nhất lệnh của giáo chủ. Ti chức hoàn toàn tuân theo
quy củ làm việc, chưa bao giờ tự mình sử dụng một chút nào ngân khố
trong giáo. Ti chức vẫn cho là giáo chủ có biết việc này, hiện tại mới biết
Yến tiểu chủ tử đại khái là giấu diếm người tự mình chiếm dụng Thiên
Nhất lệnh…”

Ngưu trưởng lão còn đang nói gì đó, nhưng Thanh Lang sớm đã không

để vào tai, giấy trắng mực đen rành rành trên cuống phiếu, một món rồi lại
một món gộp lại cũng thành một khối kếch xù. Thanh đại giáo chủ trên trán
nổi đầy gân xanh, băng đại kia căn bản không thể che nổi.

“Người đâu! Đem cái tên phá gia chi tử kia mang tới đây cho ta!!”

Thanh giáo chủ gầm lên giận dữ, vang dội khắp Thiên Nhất giáo đại điện,
ngay cả chim thú trong rừng cây phía xa cũng bị dọa cho một trận sợ hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.