DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1295

Giáo chúng ở ngoài điện đợi lệnh cuống quýt thưa, vội vội vàng vàng

chạy đi tìm người.

Thanh Lang sắc mặt đen như đáy nồi, ngồi ngay ngắn ở phía trên cao,

toàn thân bức ra khí thế khiến người ta phát run.

Ngưu trưởng lão trong lòng âm thầm kêu khổ. Lão không muốn là kẻ

đầu sỏ gây nên xích mích tình cảm vợ chồng người ta. Nhưng mà, lão
không muốn phá hoại tình cảm người khác thì “người khác” của vị Thanh
đại giáo chủ cũng sẽ làm tổn hại lão. Cho nên tự mình đem Yến tiểu chủ tử
khai ra cũng là vạn bất đắc dĩ.

Nhưng khi nhìn bộ dạng Thanh giáo chủ, giống như tức giận thật sự

không nhẹ. Yến tiểu chủ tử thân thể suy nhược, vạn nhất Thanh giáo chủ
trong cơn tức giận hạ thủ không biết nặng nhẹ, tổn thương Yến tiểu chủ tử,
trong lòng mình có thẹn không nói, đến khi sự tình đã qua, giáo chủ hết
giận, lại đau lòng. Đến lúc đó bị tai ương sẽ là ai, dùng đầu ngón chân để
nghĩ cũng biết a.

Ngưu trưởng lão giương mắt dò xét giáo chủ nhà mình, chỉ thấy y hơi

nhắm mắt, hít thở sâu, tựa hồ cũng là đang cố gắng khắc chế chính mình.
Ngưu trưởng lão vì thế đánh bạo thay thiếu chủ kia cầu tình: “Giáo chủ bớt
giận, ta biết Yến tiểu chủ tử ở ngoài đúng là có chút tiêu tiền như nước,
nhưng mà ̣trên thực tế có lẽ… Yến tiểu chủ tử hắn cũng cũng không phải là
thích tiêu tiền như vậy. Yến tiểu chủ tử khẳng định hiểu được giáo chủ
người kiếm tiền không dễ. Hắn tiêu nhiều tiền như vậy nhất định có lý do
của mình…”

Ngưu trưởng lão mỗi lần thốt ra chữ “tiền”, Thanh giáo chủ mí mắt lại

mãnh liệt giật xuống một cái, ngưu trưởng lão lời còn dứt, đã thấy một khối
băng đại bay tới đầu, theo sau là thanh âm giận dữ của Thanh đại giáo chủ:
“Cút!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.