DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1355

Thanh Lang bởi vì những ngày qua mỗi ngày đều phải vòng tới vòng lui

ở đủ loại mê hồn trận, đại hỏa khí bừng bừng, lúc này đang ôm Yến Kỳ
nhiều ngày không thấy mặt, khối lo lắng trong lòng nặng trĩu như đá, tích
góp từng chút một nhiều ngày tính khí cũng đã muốn bạo phát mạnh.

Thanh Lang hừ lạnh một tiếng: “Vậy cũng đúng lúc, hôm nay thật muốn

nhìn ai là kẻ cuối cùng phải chết!”

Mấy ngày qua phải phá giải mọi loại trận pháp huyền diệu, Cao Phóng

gần như không được nghỉ ngơi, lúc này đã mệt mỏi đến tiều tụy. Tín Vân
Thâm nhìn mà thấy trong lòng xót xa, lúc này đã sớm kìm nén không được,
rút trường kiếm ra nhảy vào trận địa, nghiến răng nghiến lợi muốn đại sát
một trận.

Mục Giang Bạch cùng Nguyên Tình bảo vệ Cao Phóng, có chút bất đắc

dĩ lại không có khả năng can ngăn: “Mọi người trước không nên đánh,
trước không nên đánh…”

Sở Phi Dương đem Quân Thư Ảnhđưa tới, Mục Giang Bạch liền kéo

hắn lại, nói: “Phi Dương, ngươi mau khuyên Thanh Lang và Vân Thâm,
hiện tại không thể đánh. Vô Vi tộc nhân không phải gian ác, cũng chưa làm
chuyện thương thiên hại lý(không có tính người). Còn nữa, nếu như giết
chết toàn bộ Vô Vi tộc nhân thì phải làm sao. Nơi này là một mảnh thổ địa
có lối vào nhưng không có lối ra, không có tộc nhân dẫn đường, chúng ta
cũng sẽ bị vây hãm ở nơi này, rốt cuộc ra không được.”

Sở Phi Dương quay đầu đem ánh mắt xuyên qua mọi người bắn về phía

Quân Thư Ảnh, ánh mắt băng lãnh nhìn nhau một lát, hắn thấp giọng hừ
một tiếng: “Sư phụ không cần nhiều lời. Mọi người mấy ngày liên tiếp lửa
giận ứ đọng giờ đã có nơi để phát tiết.Thỉnh người giúp ta chiếu cố Thư
Ảnh là tốt rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.