DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1383

Hai tên bộ khoái (sai dịch) của nha phủ đang đi tuần trên phố, nghe

tiếng huyên náo mà chạy tới, lập tức choáng váng chứng kiến cảnh tượng
trước mắt, vội vàng chen chúc giữa đám người đông nghịt, lách vào tận
cùng bên trong.

“Mau tránh ra, mau tránh ra, tập trung đông như vậy. Nhìn xem, đường

phố đều bị các ngươi làm cho tắc nghẽn! Mau về nhà đi!” Bộ khoái giáp (*)
xô đẩy đám người, muốn đem họ đuổi khỏi đây.

*Giáp: một can đầu trong mười can (Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ,

Canh, Tân, Nhâm, Quý). Ngày xưa lấy mười can kể lần lượt, cho nên cái gì
hơn hết tất cả thì đều gọi là giáp. Ở đây là chỉ tên sai dịch thứ nhất.

Thế nhưng một mình gã đâu địch lại bách tính trong lòng đang hiếu kì,

muốn đem tất cả đuổi đi nhưng không những không đi ngược lại còn khiến
gã lảo đảo thiếu chút nữa bị xô ngã.

Bộ khoái ất (tên sai dịch thứ hai) đem gã kéo lên, chỉ vào tờ cáo thị dán

trên thạch bản, nói: “Mặc kệ bọn họ, ngươi đến xem cái này đi!”

Nghe nói vậy, bộ khoái giáp bèn nhìn về phía tờ giấy màu vàng được

dán đè lên trên bản cáo thị mà huyện nha hai ngày trước vừa mới dán kia.

“Còn nhìn cái gì vậy, nơi này không cho phép tư nhân dán cáo thị, mau

xé đi. Rõ là thêm phiền toái!” Bộ khoái giáp nhịn không được mà nói, sẵn
đưa tay muốn đem bản cáo thị xé xuống.

“Ngươi chờ một chút a.” Bộ khoái ất ngăn gã lại, chỉ vào chữ viết trên

bản cáo thị, nói: “Vô Cực sơn trang này ngươi chưa từng nghe qua sao?
Gần đây nổi danh trên giang hồ đó, thanh danh thậm chí vượt qua cả Thanh
Phong kiếm phái. Trong bản cáo thị này nói, Vô Cực sơn trang lão trang
chủ thọ thần bảy mươi, muốn mời thiên hạ tân khách. Bất luận người trong
giang hồ hay là bách tính tầm thường miễn là đi đều được tiếp đón.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.