DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1390

Namnhân áo xám kia ngay cả một chút chống cự cũng không kịp, hai

chân mềm nhũn quỳ rạp xuống đất, ánh mắt cừu hận bắn về phía Sở Kỳ.

Quân Thư Ảnh đưa tay đem Kỳ Lân hai người kéo về phía sau mình,

nhìn xuống nam nhân áo xám hai mắt đang đằng đằng sát khí.

Y tin tưởng bản lĩnh hai nhi tử, còn có bản thân mình coi chừng, người

nam nhân này tuyệt đối không có khả năng thương tổn được Kỳ nhi cùng
Lân nhi. Nhưng không có nghĩa là y có thể dễ dàng tha thứ kẻ nào dám
dùng ánh mắt này để nhìn bọn chúng.

Sở Lân hiểu rõ ý nghĩ của Quân Thư Ảnh, vội vàng từ phía sau kéo tay

y: “Phụ thân, người này giữa ban ngày ban mặt muốn giết người hành
hung, nhưng chúng ta cũng không thể làm như vậy. Nơi này không phải
giang hồ, chúng ta chỉ cần đem hắn giao cho quan phủ là tốt rồi.”

Quân Thư Ảnh hài lòng cầm lấy tay Sở Lân nhưng vẫn không ngoảnh

đầu lại. Sở Lân lại nói: “Hơn nữa… Đợi một lát nếu a cha trở về lại muốn
đau đầu.”

Quân Thư Ảnh thân hình ngừng một chút, cuối cùng cũng là thu hồi sát

khí. Vẫn nũng nịu mà trốn ở phía sau phụ thân mình, Sở Kỳ cười cười
hướng về phía đệ đệ dựng thẳng đứng ngón tay cái lên. Sở Lân nhìn thấy
hắn bỡn cợt như vậy bất đắc dĩ mà áp chế tay hắn.

“Lân nhi ngươi thật đa sự, ta ngược lại cảm thấy người nham hiểm hèn

hạ như vậy, giết quách đi.”Sở Kỳ nhỏ giọng nói.

Sở Lân không tán thành mà lắc đầu: “Nào có đơn giản như vậy. Người

này võ công không tồi, lại là là người của Vô Cực sơn trang, huynh đừng
làm bậy lại gây thêm phiền phức cho phái (Thanh Phong kiếm phái) và a
cha.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.