DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1633

“Cho dù đường ra có ở ngay trước mắt, cũng không thể nhìn ra.” Trình

Tuyết Tường cũng thở dài nói, “Không nghĩ lần này chúng ta lại gặp phải
cao thủ. Loại trận pháp cơ quan bí hiểm đến mức này, sợ là sớm đã thất
truyền hậu thế.”

“Cứ ngồi nghĩ chi bằng đứng dậy mà đi.” Thanh Lang nhíu mày nói,

“Ta cũng không muốn đứng ở chỗ này đoán xem cái nào mới là lối ra. Nếu
không ta đi trước dò đường, các ngươi ở lại thử phá giải cơ quan xem.”

“Chúng ta không nên tách nhau ra.” Sở Phi Dương nói, “Nếu còn đang

bị ảo ảnh chi phối, ai biết sau khi tách ra sẽ gặp phải cái gì. Chúng ta cũng
không phải là người thông thạo trận pháp, muốn phá giải cơ quan này cũng
không phải là chuyện dễ. Vẫn là nên đi cùng nhau.”

“Vậy thì đi thôi.” Thanh Lang xoay người đi vào một cái động khẩu,

Trình Tuyết Tường và Cao Phóng theo sau, cuối cùng là Sở Phi Dương và
Quân Thư Ảnh.

“Nếu nói nơi này vẫn là ảo ảnh, thì thứ tận mắt chứng kiến cũng chưa

chắc là thực, mà thứ không nhìn thấy cũng chưa chắc là giả.” Thanh Lang
vừa đi vừa nói, cười khẽ một tiếng, “Cũng chẳng biết trong số mấy người
chúng ta, ai là thật ai là giả.”

Y vốn là thuận miệng nói ra, nhưng vừa dứt lời mọi người liền trầm

mặc.

Thanh Lang cũng tự mình cảm thấy không được tự nhiên, ngoảnh đầu

nhìn mấy người phía sau. Cao Phóng cúi đầu buồn bực không lên tiếng
đang theo sát y.

“Ai, Tiểu Phóng, ngươi nói xem, Thanh đại ca nói vậy có đúng hay

không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.