DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1663

chạm loạn nhầm lẫn cơ quan nên mới đặc biệt làm ra mấy thứ nho nhỏ này
để chúng ta thử một chút.”

Lúc này cơ quan trên bàn đá quả nhiên bởi vì Thanh Lang ấn thạch nữu

xuống mà bắt đầu chuyển động, trong lòng núi giả ầm ầm vang lên thanh
âm trầm đục, không biết cơ quan này rốt cuộc lớn bao nhiêu mà có thể chấn
động toàn bộ đại sơn. Được một lát, thanh âm bỗng đình chỉ. Nhưng chỉ
sau một lúc an tĩnh, toàn bộ đại sơn lại bắt đầu rung chuyển, lúc đầu là rất
nhẹ rồi sau đó càng ngày càng kịch liệt, chỉ là đứng bên ngoài quan sát thôi
cũng có thể chân thực cảm nhận được trong đó đất rung núi chuyển, nhật
nguyệt vô quang đến mức độ nào.

Vô số sơn thạch từ trên núi lăn xuống, cự thạch đè nát nhà cửa ruộng

đồng trong cốc địa, cư dân không tranh quyền đoạt thế cũng chỉ còn đường
chịu chết.

Đây là một màn hí kịch tĩnh mặc, không hề có tiếng hô thảm hào mà chỉ

có những con người hình dáng nhỏ bé âm thầm chịu đựng cự thạch nghiền
nát, khiến cho những người chứng kiến không khỏi cảm thấy khiếp sợ.

Ngay sau đó, một mảnh huyết hồng giữa cốc địa nhanh chóng lan ra,

giống như những người giả này thực sự đổ máu. Dịch thể đỏ thắm như máu
thuận theo sườn dốc chảy xuống, không lâu sau thì chảy đến bàn đá.

Dịch thể màu đỏ vừa dính lên mép bàn đá thì lập tức theo hoa văn được

khắc trên đó nhanh chóng lan ra bốn phía. Từ bên ngoài nhìn vào, giống
như có một cây bút vô hình rất nhanh vẽ lên bàn đá một đường hoa văn
màu đỏ.

“Đây là…” Hoa văn trên bàn đá vốn mờ nhạt nay dần bị nhuộm đỏ một

màu, một hình dạng mơ hồ theo đó cũng thoáng hiện ra rõ nét.

“Đây là chữ Nhân”. Cao Phóng nhíu mày đọc ra nét chữ trước mặt

mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.