DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1817

đang tán loạn, không thể khống chế. Sở đại hiệp nội lực cao thâm, nhưng
như vậy sẽ càng khiến hắn đau đớn hơn, cho nên hắn hiện tại mới chật vật
như vậy. Bất quá giáo chủ không nên lo lắng, hiện tại tính mạng của Sở đại
hiệp cũng không quá bị đe dọa.”

“Vậy ngươi rốt cuộc có biện pháp chữa trị không?”

Cao Phóng khó xử lắc đầu, lại hướng tầm mắt nhìn về phía thủ phạm

chính là Thánh Cô: “Muốn gỡ chuông cần phải có người buộc chuông. Vô
Cực sơn trang dựa vào Liên Sơn tộc được xưng là hậu duệ của Thần Nông,
tinh thông độc thuật, thế gian chưa nghe bao giờ. Ta phải biết nàng rốt cuộc
làm cái gì mới có thể nghĩ biện pháp chữa trị.”

Quân Thư Ảnh từ đầu ngón tay bắn ra một đạo khí thẳng hướng Thánh

Cô, khai giải á huyệt của nàng.

“Ta thật sự không nghĩ tới, Sở Phi Dương không hổ là Sở Phi Dương,

đến nước này mà vẫn còn có thể bảo trì thanh tỉnh.” Huyệt đạo Thánh Cô
được khai giải, nàng lập tức lên tiếng, cười lạnh nói “Nếu đổi lại là người
khác chỉ sợ sớm đã chịu đựng không nổi sự tra tấn sống không bằng chết
như vậy mà rối loạn tâm trí rồi. Bản thân ta lại rất muốn nhìn vị Sở đại hiệp
này rốt cuộc có thể kiên trì bao lâu…”

Nàng còn chưa dứt lời, Quân Thư Ảnh đột nhiên từ trên không đánh

xuống một chưởng khí, không một chút lưu tình trúng người nàng. Thánh
Cô phun ra một ngụm máu tươi, ngã về phía sau, ngay cả mấy tên đệ tử
Thanh Phong kiếm phái ở phía sau nàng cũng không kịp chống đỡ, cùng bị
đánh bật ra sau, từ giữa không trung rơi xuống.

Cánh tay còn lại của Quân Thư Ảnh vẫn cẩn thận ôm lấy Sở Phi Dương,

ánh mắt có gai mang theo tam cửu hàn băng, sắc mặt như tu la lạnh lùng
nhìn về phía Thánh Cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.