DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1860

Tam phái đệ tử được nghiêm chỉnh huấn luyện, mặc dù gặp phải tình

huống bất ngờ lúc đầu có hơi hốt hoảng nhưng cuối cùng vẫn tuần tự thoát
ra ngoài.

Mấy người Thanh Lang, Quân Thư Ảnh đương nhiên đi ở phía sau, thời

điểm tới gần cửa động cũng là lúc cự thạch đã hạ xuống quá nửa.

Chỉ còn vài bước nữa là có thể thoát ra ngoài. Chính vào lúc này, ở

trong bóng tối Quân Thư Ảnh chợt cảm thấy một tia sáng lấp lánh chớp qua
khóe mắt.

“Trên vách sơn động có gì đó!” Quân Thư Ảnh lập tức dừng bước, bắt

đầu chạy lại phía đó.

“Thư Ảnh!” Trình Tuyết Tường muốn chặn y lại nhưng không kịp, chỉ

có thể theo y chạy ngược vào trong.

Thanh Lang tiếc nuối cửa động đã ở ngay trước mắt, cự thạch cũng đã

sắp hạ xuống, y nắm chặt bả vai Tín Vân Thâm đang muốn quay đầu trở
lại, thừa dịp hắn không thể phát lực mà mạnh tay đẩy ra ngoài.

“Chúng ta không thể đều bị vây hãm bên trong, bên ngoài nhất định

phải có người chiếu ứng. Vân Thâm, ngươi cứ tiếp tục vất vả đi.” Nói xong
Thanh Lang cũng xoay người biến mất vào trong bóng đen.

Lúc Thanh Lang ra tay, vì muốn Tín Vân Thâm bất ngờ không kịp hành

động bởi vậy hạ thủ không chút lưu tình. Tín Vân Thâm bị văng ra khỏi
động, ôm lấy bả vai đau nhức quay đầu nhìn lại, chứng kiến cự thạch đang
dần dần chạm xuống nền đất, phong bế hoàn toàn cửa sơn động.

Tín Vân Thâm chạy lại, vận khởi nội lực, dùng cánh tay không bị đau

đẩy cự thạch kia ra mặc dù hiểu rõ đây là hành động vô ích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.