DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 1877

Tam phái đệ tử có chút khẩn trương lại có chút khó hiểu nhìn đối

phương, đang không biết phải làm thế nào thì lại nghe thấy thanh âm trầm
trầm của Sở Phi Dương vang lên: “Mọi người không được vọng động, nghe
lệnh ta, lập tức lui về.”

Có chỉ thị, đám đệ tử lập tức không hề nao núng, dồn dập di chuyển về

phía mấy người Sở Phi Dương.

Sở Phi Dương cất bước đi thẳng về phía trước, Quân Thư Ảnh chìa tay

muốn kéo hắn lại nhưng bị Sở Phi Dương kéo đi cùng, chỉ có thể cùng hắn
đi xuyên qua đám đệ tử lên phía trước nhất.

Thanh Lang và Tín Vân Thâm rất ăn ý liếc mắt nhìn nhau rồi ngay lập

tức chạy về hai phía hàng ngũ.

Trận hỗn chiến này khó có thể dự đoán, nhiệm vụ thiết yếu của bọn họ

chỉ có một, đó là bảo vệ an toàn cho người của mình.

Không người nào sinh ra lại muốn trở thành bộ xương khô để kẻ khác

đạp lên sinh uy dương danh, đám người trẻ tuổi này gọi bọn họ một tiếng
chưởng môn hay giáo chủ thì trách nhiệm của bọn họ chính là không thể
vứt bỏ những người này.

Sở Phi Dương đi lên phía trước, khẽ ngửa đầu nhìn đám người phía đối

diện, mặc dù sắc mặt và đôi môi đều nhợt nhạt nhưng uy thế vẫn đạm nhiên
không thể án trụ.

“Thánh Cô nếu đã chạy thoát khỏi địa lao, tại sao lại không thể thống

khoái hiện thân?” Sở Phi Dương nói.

Đám người đối diện đột nhiên nổi lên một trận rối loạn rất nhỏ, sau đó

những võ lâm nhân sĩ ngày trước bộ dạng tiều tụy lại ào ào tách ra hai bên,
nữ tử từ thông đạo ở chính giữa đoàn người thướt tha bước ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.