DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 214

Quân Thư Ảnh hiển nhiên không nhớ nụ hôn kia, nếu không sao y có

thể bình thản như không có việc gì xảy ra được. Sở Phi Dương không biết
mình may mắn vì việc này tránh cho hắn một đống phiền toái, hay là nên
oán hận vì chỉ mình hắn cảm thấy rối rắm với tình cảnh hiện tại của mình.

Mùi thịt phát ra càng thơm. Sở Phi Dương cầm xâu thịt nướng lên nhìn

nhìn rồi đứng dậy đi đến đưa cho Quân Thư Ảnh: “Của ngươi.”

Quân Thư Ảnh đưa tay lên tiếp nhận, bàn tay lộ ra khỏi áo choàng. Dưới

ánh lửa chập chờn, những ngón tay thon dài trắng trẻo xinh đẹp đến kinh
người. Sở Phi Dương cảm thấy ánh mắt mình khó có thể dời khỏi y.

Quân Thư Ảnh ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn thoáng qua Sở Phi Dương

vẫn đứng bất động tại chỗ. Hàng lông mi khẽ lay động trên đôi mắt thản
nhiên khiến tim Sở Phi Dương đập loạn. Sở Phi Dương cố dời tầm mắt,
gắng sức dùng giọng nói thản nhiên lên tiếng: “Những ngày này thật oi
bức, ngươi cảm thấy thế nào?”

Quân Thư Ảnh dùng ánh mắt quái dị nhìn hắn, khẽ nhướng một bên

mày. Sở Phi Dương biết đó là hành động cho biết tâm tình y đang không
tốt. Nhưng hiện giờ, ngay cả bộ dáng chán ghét của y cũng khiến hắn khó
cầm lòng được. Điều này quả thực rất kỳ dị. Khóe miệng Sở Phi Dương nổi
lên một tia cười khổ.

Quân Thư Ảnh chưa lên tiếng trả lời thì đột nhiên nhíu mày rên lên đau

đớn. Sở Phi Dương vội ngồi xổm xuống, lay lay vai Quân Thư Ảnh:
“Ngươi xảy ra chuyện gì? Không thoải mái ở chỗ nào?”

Quân Thư Ảnh đưa xâu thịt nướng lại cho Sở Phi Dương, hít một hơi

thật sâu, nói: “Ngươi không cần phải xen vào. Ta chờ cơn đau hạ xuống là
được rồi.”

Sở Phi Dương đem xâu thịt để sang bên cạnh, hắn nghĩ nghĩ rồi chợt

nói: “Là do hài tử sao?” Nếu là đau đớn vì cái khác, Quân Thư Ảnh chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.