DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 282

cũng nguyện ý. Nhưng ta biết rõ, nếu muốn thân cận với một người như
ngươi, ta vĩnh viễn phải mạnh hơn ngươi.” Sở Phi Dương vuốt ve đôi mắt
nhắm chặt của Quân Thư Ảnh. “Ta sẽ nghĩ cách khác để giúp ngươi. Ta sao
có thể nhẫn tâm mà đùa giỡn với ngươi.”

———————

Đến tối, Quân Thư Ảnh tỉnh dậy, Sở Phi Dương liền bưng một bát cháo

đến cho y.

“Ăn chút đi, ngươi đã hôn mê nhiều ngày rồi.”

Quân Thư Ảnh không để ý đến hắn, chỉ mệt mỏi nhắm mắt lại. Y im

lặng như thế ngược lại càng khiến Sở Phi Dương bất an.

Hắn đặt bát cháo lên bàn, nhẹ nhàng đi đến bên giường nói: “Quân Thư

Ảnh, ăn một chút đi.”

Quân Thư Ảnh không lên tiếng, gương mặt lộ vẻ bình thản như đang

ngủ, nhưng bàn tay đặt bên người lại nắm chặt, hơi run rẩy. Sở Phi Dương
thở dài, nắm tay y. Quân Thư Ảnh cứng đờ cả người. Sở Phi Dương đặt tay
dưới cổ đỡ y ngồi dậy. Hắn ngồi phía sau Quân Thư Ảnh, kéo y tựa vào
người mình. “Ngươi không cần phải như thế. Ta sẽ giúp ngươi khôi phục
công lực. Kinh mạch của ngươi vẫn chưa bị hao tổn, muốn khôi phục cũng
không quá khó khăn.”Khi Sở Phi Dương nói những lời này, hắn có thể cảm
nhận Quân Thư Ảnh không giãy giụa muốn đẩy hắn ra nữa. Hắn thầm thở
dài, lại nói: “Nhưng ngươi sau này phải nghe lời ta khuyên, không được
cứng đầu cứng cổ như thế nữa.”

“Ngươi thật có thể giúp ta?” Quân Thư Ảnh lên tiếng, thanh âm khô

khốc.

Sở Phi Dương đưa tay dùng nội lực kéo bát cháo trên bàn lại gần, đưa

tới bên miệng Quân Thư Ảnh, nói: “Đương nhiên. Ta đã từng nuốt lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.