DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 322

Nhưng Sở Phi Dương cũng chỉ bất ngờ trong giây lát, hắn lập tức mừng

rỡ cúi đầu hôn lên đôi môi Quân Thư Ảnh, đầu lưỡi tham lam nhẹ nhàng
tiến vào, ánh mắt không che lấp được ý cười. Quân Thư Ảnh nhắm mắt lại
để hắn tùy ý hôn.

Sở Phi Dương rời ra, quan sát gương mặt tinh tế của Quân Thư Ảnh.

Mỗi một phần trên gương mặt y đều khiến hắn mê luyến, càng lúc… hắn
càng trầm sâu, sớm đã vạn kiếp bất phục. Sở Phi Dương dùng đầu ngón tay
nhẹ nhàng lướt qua hàng mi dài, chiếc mũi cao thẳng, đôi môi hơi hé mở
như đang chờ đợi nụ hôn của hắn.Sở Phi Dương chỉ cảm thấy dục hỏa dâng
lên trong cơ thể, thiêu rụi lý trí cả hắn, dục hỏa càng lúc càng tăng, khó có
thể chịu được. Hắn cúi đầu, tiếp tục nếm mùi vị đôi môi Quân Thư Ảnh.

Gió đêm lạnh dần, Sở Phi Dương vận nội lực sưởi ấm cho cả hai, tuy

hắn biết rõ là không cần thiết lắm.

Hắn cứ thế ôm Quân Thư Ảnh thật lâu, vừa hôn khắp mặt y, vừa nhẹ

nhàng gọi tên y. Hắn nắm tay Quân Thư Ảnh, đan mười ngón tay vào nhau,
Quân Thư Ảnh cũng nắm lại thật chặt. Hắn tiến xuống hôn cổ y, y liền
ngẩng lên để hắn hôn. Đối với một Quân Thư Ảnh như vậy, Sở Phi Dương
thật không biết phải làm sao mới có thể khống chế cơn xao động trong lòng
mình.

Bất tri bất giác trời đã tờ mờ sáng, sương đêm lạnh lẽo bám vào y phục

cả hai.

“Ta xuống thôi.” Sở Phi Dương nói. Quân Thư Ảnh gật gật đầu đứng

dậy. Sở Phi Dương cười khổ, cảm thấy trong lòng có chút mất mát khi y đột
ngột rời đi.

Sợ phải gặp người dân nhiệt tình trong thôn, hai người lập tức thu dọn

hành lý trở về. Khi trở lại biệt viện, họ nhìn thấy tiểu hài tử ở trong nôi
đang hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp. Thân thể nho nhỏ nằm nghiêng, bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.