DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 327

… Ngược lại, Sở Phi Dương cũng không rõ lời nói của Quân Thư Ảnh

nghĩa là gì. Y nói y hiểu, nhưng lại không… nói ra rõ ràng, như vậy y căn
bản là không muốn ở bên cạnh hắn?

“Nói xong chưa? Ta muốn đi luyện công.” Quân Thư Ảnh nhướng mày

nhìn hắn, đứng dậy.

Sở Phi Dương vội giữ chặt tay y, nói: “Ngươi chờ một chút. Ta…

ngươi…”

Con mẹ nó, ta muốn ngươi, ngươi liền đi theo ta đi!! Giọng nói trong

lòng Sở Phi Dương hét lên.

“Gần đây ta có quan sát võ công của ngươi. Bởi vì nội lực của ta và

ngươi hoàn toàn trái ngược nhau, cho nên võ công ta dạy ngươi, dù ngươi
có luyện đến đâu cũng không thể phát huy hết uy lực của đòn thế. Chuyện
này không quan hệ đến việc có chăm chỉ luyện tập hay không, ngược lại
ngươi cố ép bản thân quá cũng không có kết quả.” Sở Phi Dương nghiêm
mặt nói.

“Vậy phải làm sao?” Quân Thư Ảnh nghe xong có chút phiền não.

“Ngươi nên sớm cho ta biết ta không thể luyện như ngươi. Cố ý làm ra vẻ
nghĩa hiệp, là bởi vì ngươi biết ta căn bản không thể vượt qua ngươi, phải
không?”

Sở Phi Dương thở dài: “Ngươi đúng là tên tiểu nhân vong ân bội nghĩa.

Nếu ta có moi tim đưa tới trước mặt ngươi, chắc ngươi cũng chỉ ngại bẩn
mà ném đi thôi.”

Quân Thư Ảnh nhìn hắn, không đáp lại.

Sở Phi Dương buông tay y ra, đứng dậy nói: “Đi thôi. Ta sẽ dạy ngươi

chút chiêu thức mới. Tuy rằng ngươi không thể luyện đến mức cao nhất,
nhưng sẽ tiến xa hơn so với trước. Ngươi có thể tự mình nhận ra được điều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.