DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 331

yên ổn mà ngồi ở vị trí đó.”“Ngươi hiện tại cũng rất hiểu chuyện.” Sở Phi
Dương nhướng mày nói. “Chứ như ngươi trước kia, ngồi được ở vị trí Giáo
chủ mới là lạ.”

Quân Thư Ảnh thản nhiên liếc hắn một cái, khinh thường quay đầu đi.

Sở Phi Dương nhìn y một lúc, ho nhẹ, nói: “Quên đi, đêm trừ tịch mà nói
chuyện này thật mất hứng.”

Quân Thư Ảnh không đáp lại, ném vò rượu rỗng đi, với tay cầm lấy vò

khác. Đột nhiên Sở Phi Dương nắm tay y ngăn lại, tiến đến gần, thấp giọng
nói: “Quân Thư Ảnh, chúng ta làm đi.”

Quân Thư Ảnh nhìn hắn một lúc lâu. Sở Phi Dương vẫn chăm chú nhìn

thẳng vào mắt Quân Thư Ảnh, ánh mắt nóng bỏng đến nỗi y phải quay sang
hướng khác, nói: “Không được.”

Sở Phi Dương thất vọng buông y ra, ngã người vào chiếc ghế dựa,

không lên tiếng. Nhưng Quân Thư Ảnh tiếp tục nói: “Không biết loại dược
kia của Thanh Lang có… còn tác dụng hay không. Loại tư vị này, ta không
bao giờ… muốn trải qua nữa. Thanh Lang hại ta đến nông nỗi này, ta nhất
định phải bắt hắn hoàn lại gấp bội.”

———————–

(*) trừ tịch: giao thừa

“Kỳ thật nếu ta thượng ngươi sẽ không cần phải lo lắng đến chuyện

này.”

….

“Bất quá, ta không có hứng thú với ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.