DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 341

đừng nói đến chuyện có thể thân cận hắn như thế này. Tống Lam Ngọc suy
nghĩ, ánh mắt cũng trở nên mông lung.

Sở Phi Dương dìu Tống Lam Ngọc theo sát phía sau bọn người Thanh

Phong Kiếm Phái. Không phải là hắn không muốn tiếp tục chờ Quân Thư
Ảnh, nhưng nếu bị Tín Bạch bắt gặp, hắn không dám nghĩ lão sẽ càng tức
giận như thế nào nữa. Khi đó, muốn lão tha thứ cho hắn càng thêm khó
khăn.Phía sau lại xuất hiện nhiều đám người, danh môn chính phái có, tiểu
phái vô danh của có. Đại hội võ lâm mười năm mới có một lần, cho dù
không tranh ngôi vị võ lâm minh chủ, họ cũng muốn đến xem náo nhiệt.

Trong đó có một nhóm người, thoạt nhìn như một tiểu môn phái bình

thường, lại toát ra bầu không khí nghiêm trang. Mấy chục người đi chung
với nhau lại không phát ra bất kỳ âm thanh nào. Đám người kia gần tới
Đoạn Kiếm sơn trang lại rẽ sang một lối khác. Vì chỉ là một bang phái vô
danh nên cũng không khiến các bang phái khác chú ý.

Ở một đường nhỏ cách sơn trang không xa, một nam nhân cao lớn dẫn

đầu đám người đột nhiên vươn tay duỗi chân, lười nhác vòng hai tay sau
gáy, ngẩng đầu nhìn trời nói: “A… Sở đại hiệp người người yêu mến cư
nhiên lại rơi vào cảnh cha không đau nương không thương a. Đáng thương,
người mê luyến hắn cũng đâu phải là ít.” Nói xong hắn liếc mắt nhìn sang
nam nhân bên cạnh.

Chờ một lúc không nghe tiếng trả lời, hắn tiếp tục ngửa mặt lên trên thở

dài: “Tiểu công tử kia không đối với hắn tình thâm như vậy. Xem ánh mắt
kia, như muốn nuốt sống Sở đại hiệp. A, nghe nói lại có một tiểu mỹ nhân
đệ nhất thiên hạ, lại là tiểu thư phú gia ái mộ hắn. Sở Phi Dương thật quá
diễm phúc mà.” Nói xong lại nhìn nhìn sang bên cạnh.

Vẫn không thèm để ý đến hắn. Hắn chưa từ bỏ ý định, tay định chọc

chọc vào người bên cạnh, lại đột nhiên bị một cây ngân châm kề vào cổ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.