DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 351

Quân Thư Ảnh nhẹ nhàng hôn đôi mắt cùng hàng mi đang run nhẹ của

Cao Phóng, rồi áp trán mình vào Cao Phóng, than nhẹ: “Cao Phóng…”

.

Thanh Lang dậy thật sớm, đi xung quanh dò xét, nói vài câu xã giao với

hạ nhân, nhưng khi mặt trời lên cao, hắn vẫn không thấy Quân Thư Ảnh lộ
diện.

Thanh Lang đi tới đi lui, ngơ ngơ ngẩn ngẩn một hồi, khi hắn sắp chán

đến chết đi được, hắn liền quyết định đi đến đình viện của Quân Thư Ảnh.
Vừa đến nơi liền nhìn thấy Cao Phóng từ phòng Quân Thư Ảnh đi ra rồi
quay đầu đóng cửa lại.

“A… a…” Thanh Lang nhướn mày. Tiếng kêu này kinh động Cao

Phóng, quay lại thấy rõ người đến là Thanh Lang, Cao Phóng liền trưng vẻ
mặt không hoan nghênh mà tiếp đón hắn.

Thanh Lang chỉ chỉ cửa phòng Quan Thư Ảnh, lại chỉ chỉ Cao Phóng, cả

kinh nói: “Đừng nói là tối hôm qua ngươi ở lại đây đó nha.”

Cao Phóng vuốt lại mái tóc hơi rối, thản nhiên đi ngang qua Thanh

Lang, cũng không buồn quay đầu lại nhìn, khinh thường nói: “Đầu óc
ngươi chỉ toàn những ý niệm xấu xa. Đúng là miệng ngươi không thể nói
cái gì tốt đẹp được(*)”Thanh Lang cảm thấy lần này mình bị mắng oan
mạng, liền biện minh: “Ta chưa nói cái gì hết nha. Ngươi đúng là giống chủ
tử của ngươi, lòng dạ hẹp hòi.”

Thanh Lang nói xong thì Cao Phóng đã đi khỏi đình viện, bên này thì

cửa phòng Quân Thư Ảnh nhẹ nhàng mở, giọng nói lạnh như băng phát ra:
“Ngươi nói ai?”

Thanh Lang vội quay đầu, trưng ra bản mặt tươi cười lấy lòng, ân cần

tiến lên phía trước, nói: “Không có không có. Ta đã an bài tốt mọi nơi rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.