DƯƠNG THƯ MỊ ẢNH - Trang 364

Người nọ đứng phía sau Thanh Lang, liếc mắt nhìn qua đám người xôn

xao bàn tán dưới võ đài. Sở Phi Dương chăm chú nhìn ánh mắt y, nhưng
không cách nào làm cho ánh mắt kia dừng lại trên người hắn.

Tốt lắm, giả vờ không biết nam nhân của ngươi sao?! Sở Phi Dương âm

thầm nghiến răng nghiến lợi. Y phục kia ai mua cho ngươi? Ta chứ ai.
Khinh công kia ai dạy cho ngươi? Còn ai ngoài ta nữa…

Đang nghĩ, đột nhiên hắn cảm thấy ánh mắt tức giận của Tín Bạch chĩa

về phía mình. Sở Phi Dương can đảm mắt đối mắt với Tín Bạch, ngơ ngơ
ngẩn ngẩn một hồi hắn mới hiểu ra. Sư phụ từng gặp qua Quân Thư Ảnh,
hơn kia khinh công bộ pháp kia hắn nhận ra được, tất nhiên sư phụ hắn
cũng nhận ra được. Sở Phi Dương ai thán một tiếng, không dám nhìn Tín
Bạch nữa. Dù sao lúc này Tín Bạch sẽ không khiến hắn khó xử. Sở Phi
Dương vẫn đứng tại chỗ chờ đợi, xem Quân Thư Ảnh định giở trò gì.

“Hắn là… hắn là Giáo chủ tà giáo!” Một tiếng hét lớn vang lên giữa

đám đông, mọi người nghe thấy lập tức la hét ầm ĩ, tiếng rút vũ khí vang
lên, ánh nắng phản chiếu từ vũ khí chớp động trên người Quân Thư Ảnh.

Quân Thư Ảnh không màng đến đám đông rối loạn phía dưới, chỉ đến

giành lấy thanh kiếm từ tay Thanh Lang, nâng lên thưởng thức, khẽ cười
nói: “Chư vị, tại hạ ngưỡng mộ ngôi vị minh chủ võ lâm Trung Nguyên đã
lâu. Hôm nay…” Quân Thư Ảnh nhìn về phía Viên Khang Thọ, vẫn giữ nụ
cười như trước, nói: “… tại hạ xin tiếp nhận trọng trách vị lão tiền bối này
giao phó, để tiền bối có thể an hưởng tuổi già. Nếu có người không
phục…” Y khinh miệt liếc mọi người dưới võ đài, giọng nói trở nên lạnh
lùng: “… giết không tha!” Lời còn chưa dứt, thanh kiếm trong tay Quân
Thư Ảnh đã bị bẻ gãy thành nhiều mảnh, rơi xuống đất.

“Còn vật vô dụng này, không cần.” Quân Thư Ảnh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.